17/09/22 – 02:09
Một chút hương xưa
Mùa Thu về nhớ dáng nhỏ hình ai
Đôi mắt biếc đan cài môi xinh xắn
Nụ cười em dáng duyên thật hấp dẫn
Làm sao lòng lãng tử thả hồn say
Tháng Chín về tình em mãi ngất ngây
Hương sen ngát trái tim này thương nhớ
Nhớ đến ai đã từng yêu một thủa
Đã xa rồi một thủa còn mộng mơ
Tháng Chín về ta dệt những vần thơ
Mùa Thu ấy đợi hoài trong xa vắng
Chiều Thu ơi ta còn vương sầu nặng
Chút hương xưa lặng lẽ một mình ta.
Chia ly tình lỡ
Anh đã hứa lời ngọt ngào hạnh phúc
Mà bây giờ lại là lúc chia tay
Làn gió thổi nhìn theo lá vàng bay
Nghe xót xa lệ cay nhoà mí mắt
Trái tim ai bây giờ đã tan nát
Giọt châu rơi tiễn bạn phút biệt ly
Giờ hai ta xao xuyến phút phân kì
Tim đau nhói buồn chi tình đã vỡ
Hai chúng ta có duyên mà không nợ
Khi Thu về trăn trở mộng tình ơi!
Người ra đi biền biệt cuối chân trời
Chim lạc bạn tìm về nơi cô đọng
Người ra đi ta hỏi có đau không?
Còn riêng ta cõi lòng sao tê tái?
Chút hương xưa trong lòng còn nhớ mãi!
Nhớ một người đã xa ngái từ ly.
Nói với mùa Thu
Rồi một ngày ta cũng sẽ già đi
Đâu còn nữa tuổi xuân thì mơ mộng
Mùa Thu ơi cũng đã chiều xế bóng
Đừng dối lừa chỉ một chút phấn hương
Nắng đã nhạt chiều buông phủ màn sương
Trăng thượng tuần dường như đà khuyết bóng
Gió nhẹ lay lá rụng cành trơ gọng
Mây cuộn tròn trông ngóng đợi gió qua
Ai trong đời cũng muốn đẹp như hoa
Bởi bao Thu đã già theo tuổi tác
Tóc nhuốm tiêu mái đầu đã điểm bạc
Già thật rồi tuổi hạc cận kề bên
Đừng nghĩ suy cho đời được trẻ thêm
Cứ hồn nhiên bên thềm tuổi con gái
Năm mươi Thu vạn dặm từng nếm trải
Đâu nản chí vẫn mãi yêu thơ phú
Ta yêu thơ trái tim không biết ngủ
Tim rộn ràng như ấp ủ tình duyên
Là giận hờn là mơ mộng thiên nhiên
Là tình Thu trong mắt huyền không tuổi.
Tình mơ tháng Tám
Tháng Tám về bước chân ai bỡ ngỡ
Cánh sen hồng hương lan toả ngất ngây
Tiếng chim gù gọi bạn giữa rừng cây
Nghe thổn thức trái tim đầy nhung nhớ!
Tháng Tám về lòng ta sao trăn trở
Lá vàng rơi làm ta nhớ tình lang
Nhớ ngày nào ta hẹn ước Thu sang
Duyên tái ngộ để tình chàng gieo kết
Đã bao Thu người ra đi quên hết
Không quay về để tình kết phu thê
Nơi xóm nhỏ người con gái thôn quê
Vẫn mong đợi bóng chàng về xóm nhỏ
Trên bến bãi cải vàng hoa đã trổ
Vắng bóng ai đã mấy độ Thu rồi
Chút hi vọng khiến tim yêu bồi hồi
Lòng mơ ước bước chân người về đến.
Tình chiều nhung nhớ!
Ta gặp nhau ở cái tuổi xế chiều
Đâu dám nói những lời yêu cháy bỏng
Chỉ là thơ những ngôn từ lắng đọng
Làm xuyến xao chút mơ mộng thơ thôi
Thu đã sang tâm tư cũng bồi hồi
Có phải Thu gợi nỗi buồn man mác
Gió chiều thổi lá vàng rơi xào xạc
Gợi nỗi lòng cảm giác nhớ tình xưa
Chiêu hôm nay, trời bỗng đổ cơn mưa
Lòng hoang hoải bến xưa nay vắng bóng
Không biết người có còn đợi duyên mong
Tình xao xuyến khiến lòng ta nhớ thương
Ai ra đi để ai nhạt má hường
Làm ray rứt vấn vương tình thuở ấy
Tim nhói đau hồn thơ như trỗi dậy
Bóng hình ai năm ấy vẫn còn đây.
Duyên kỳ ngộ
Hai chúng ta gặp nhau tình sơ ngộ
Có phải trời đã sắp đặt tơ duyên?
Anh lãng tử gặp em gái thuyền quyên
Nơi bến mộng ta chung thuyền duyên cớ
Mùa Thu về ta dệt những ước mơ
Vẽ bức tranh có tình thơ tháng Tám
Hương sen hồng hoạ cảnh Thu ảm đạm
Cúc nở vàng mang thiện cảm lãng du
Dành cho nhau thương mến cả trời Thu
Anh có nghe tiếng gió vi vu truyền cảm
Như khúc nhạc của mùa Thu tháng Tám
Nhen lửa hồng cho tình cảm nên duyên
Ngày hội ngộ ta chung một con thuyền
Cùng xây đắp một tình yêu duyên cớ
Như uyên ương tạo niềm tin nhung nhớ
Không xa rời duyên kỳ ngộ tình thơ.
Nét duyên của đàn bà cũ
Đàn bà cũ, cái tên nghe chua xót
Nhưng không đâu vẫn dịu ngọt đó nha
Vẫn có người còn muốn được chung nhà
Tuy hơi cũ nhưng mặn mà xuân sắc!
Cứ yêu đi, em nào dám tự đắc
Đàn bà cũ nhưng sắc xuân tươi mới
Nét kiêu sa, dáng vẫn còn khiêu gợi
Tìm niềm vui yêu với những vần thơ
Đàn bà cũ có chi đâu bất ngờ
Chỉ tại ai làm tim khờ đau nhói
Trong tâm tư nỗi sầu thường tới vội
Bởi sợ ai làm thương tổn đầy vơi
Đàn bà cũ dáng nét vẫn tuyệt vời
Cũng xinh tươi trông rạng ngời xuân sắc
Chỉ sợ ai xa cách lòng bỏ mặc
Để nỗi buồn làm phai sắc trêu ngươi
Vậy cho nên khi yêu phải tìm người
Hiểu lòng mình trao lời thương chân thực
Biết san nhường và ga lăng đúng mức
Thì tình yêu sẽ thành thực nên đôi.
Chiều thứ bảy
Chiều thứ bảy em vẫn đợi người thương
Chút phấn son cho má hường thắm sắc
Anh hẹn đến sao bỗng nhiên im bặt
Để em chờ trong hiu hắt cô đơn
Đâu dám trách, cũng đâu có tủi hờn
Bởi anh thương đã ở bên người khác
Mình là gì Sao để tình phai nhạt
Yêu đơn phương để lạc mất nhau rồi
Em đâu phải là người hay mắc lỗi
Tại người ta tìm tình mới trẻ hơn
Mình luôn chịu cái cảnh tủi cô đơn
Cũng thấy buồn vì già hơn họ đó
Chiều thứ bảy vẫn luôn ra ngoài ngõ
Ngóng trông hoài một ai đó đến không
Cũng tổn thương cũng cảm thấy đau lòng
Chiều thứ bảy hẹn rồi không thấy đến.
Bến đợi
Thuyền em mênh mang
Trăng vàng soi bóng
Một mình chèo chống trên sông
Tìm nơi bến đỗ cho lòng nhẹ hơn
Trăng vờn cánh sóng
Mơ mộng đêm Thu
Ai đi tìm lá mù u
Để em bến đợi mịt mù sương răng
Người còn nhớ chăng
Trăng rằm đứng bóng
Thuyền em một bóng chờ ai
Tình em nhung nhớ đan cài mắt nhung
Mộng ước tương phùng
Mong chung một lối
Đợi ai mỗi tối trên sông
Bao giờ duyên thắm má hồng em trao
Dạt dào sóng vỗ
Anh ở nơi mô
Thuyền em thương nhớ mong chờ
Kết tình hai đứa bến mơ ngọt ngào.
Viết cho anh
Những vần thơ gửi về anh nơi ấy
Người bạn thơ chưa thấy mặt bao giờ
Nhưng nhiều lúc lại thấy buồn vu vơ
Dòng cảm xúc ngẩn ngơ vì ai đó
Ta chưa nói cũng chưa hề bày tỏ
Nhưng trong lòng nhớ ai đó nôn nao
Thơ anh viết có chút buồn hanh hao
Như heo may đêm lành lạnh buốt giá
Người bạn thơ dường như ta từng đã
Say vần thơ nghiêng ngả cả lòng ta
Người xa ơi tình thơ có mặn mà
Hay chỉ là giấc mơ hoa phù phiếm
Những vần thơ từ phương xa gửi đến
Đọc xong rồi lại nghĩ đến ai đây
Ta ước gì có một nửa vòng tay
Để ấm áp những canh dài lạnh giá
Chắc có lẽ chỉ là mơ trong dạ
Nửa vần thơ say lòng dạ nao nao
Dệt vần thơ như một kẻ khát khao
Gửi người ấy tim dâng trào thổn thức.
Nguyễn Thị Sâm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang