18/10/22 – 02:10

Hồn thơ
Cứ lãng mạn để hồn thơ thức
Cho thi từ bứt rứt tuôn ra
Đêm khuya say khướt mình ta
Hồn này lãng đãng trăng ngà sáng soi.
Thu
Cứ mãi hồn nhiên giữa cuộc đời
Hoa xinh sao lắm lá vàng phơi
Giật mình tỉnh mộng mùa thu đến
Thương lắm người ơi chiếc lá rơi.
Tự tình
Ta ngồi bên góc cuộc đời
Giơ tay hứng lấy sao rơi xuống thềm
Xung quanh vắng lặng, êm đềm
Mình ta cùng với sao đêm tự tình.
Mới đó
Gió thoảng hương bay gây nỗi nhớ
Thời gian chảy mãi thoáng qua mau
Tuổi xanh trao hết cho cuồng nhiệt
Mới đó hỡi ôi sương trắng đầu.
Tìm lá
Một thời ngớ ngẩn tìm Diêu Bông
Cứ mãi bâng khuâng nhạt má hồng
Thương dáng ai đi tìm chiếc lá
Tìm hoài, tìm mãi giữa hư không.
Nỗi niềm
Chiều không em mình ta ngồi nhớ mãi
Bóng ai đi ôi biết mấy muộn phiền
Trong góc quán ly cà phê nhỏ giọt
Điếu thuốc tàn không đốt hết niềm riêng.

Nỗi nhớ
Trăm ngàn nỗi nhớ vào thơ
Đêm đêm thao thức thẫn thờ riêng ta
Giật mình! Tình đã chia xa
Giờ đây bóng đã chiều tà còn đâu.
Chim reo
Ta thấy chim reo dưới ngọn cành
Rất hiền chim đậu giữa đồng xanh
Vô tư chim hót quên trời đất
Quên cả đường bay, quên khúc quanh.
Mưa
Mưa rơi, rơi ướt cõi lòng
Buồn rơi đẫm ướt một dòng tương tư
Nhớ ai chiều, sáng đưa thư
Nhớ ai chưa trọn giã từ nhớ ai.
Phai phôi
Thời gian trôi phai phôi quên lãng
Bỗng đột nhiên dĩ vãng ùa về
Trầm mình giữa những trang thơ
Cố quên nỗi nhớ dại khờ thuở xưa.
Đặng Thành Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân