06/10/22 – 01:10
Nét thu xưa
Thu xưa kiều diễm, nét thanh tao
Tóc xõa, hồn ngây – suối ngọt ngào
Đáy mắt trong veo – thu đã chín
Say hồn thi sĩ, mộng hanh hao.
Vết thương lòng
Hương xưa chẳng ngát lại eo sèo!
Một mảnh tình non đã mốc meo
Cứa nát hồn ai, tim rỉ máu
Mong manh sợi tóc, lá bay vèo.
Ảo ảnh tình thơ
Dạo ấy vàng son – phô nét duyên”
Huyền Tông ngơ ngẩn lạc cung Tiên
Nào hay Nguyệt điện thành hoang phế
Hớp gió, say thơ vẫn ngã nghiêng.
Giấc hoang mơ
Một thuở hồn ngây tự phỉnh phờ
Hôn lên sỏi đá, gió….”hoang mơ”
Trăm năm đá hát: tình hờ hững
Gió xót – tình thơ lạc bến bờ.
Vũ khúc cuồng si
Tự giễu hồn ngây: thỏ giỡn trăng!
Quay cuồng vũ khúc (mặc sương giăng!)
Gió ngàn đồng lõa: Câu tình tự
Chợt áng mây đen lấp chị Hằng.
Nửa hồn thương đau
Ta giết hồn ta – buổi lỡ lầm!
Tình như hoa gió: thẹn trăm năm
Ta về vá víu hồn trinh bạch
Giấu giếm tim son – một vết dằm.
Đoàn Nhật Hồ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang