07/10/22 – 09:10
Lẻ loi
Chợt nhớ chợt yêu chợt dỗi hờn
Vui buồn lẫn lộn lúc chơ vơ
Lẻ loi cô độc buồn xa vắng
Bến mới ân tình nhặt ước mơ.
Mộng tưởng
Sống chỉ là yêu là mộng tưởng
Khơi nguồn thổn thức chút vấn vương
Muộn màng lạc nẻo thiên đường mộng
Một thoáng hương tình gợi nhớ thương.
Tự tình hoa
Hoa xinh quyến rũ thỏa nụ cười
Bông hồng ngơ ngác nét xinh tươi
Hướng dương tựa cửa trong chiều nắng
HỒNG DƯƠNG xanh lá kết se duyên.
Đa tình
Hai mảnh tình phai lúc hững hờ
Bao lần thổn thức vẫn cô đơn
Đêm về giấc ngủ thầm than trách
Đa tình mộng mị mãi bơ vơ.
Chiều buông
Một mình về – lặng lẽ hỏi vì sao?
Trần gian tục thênh thang đường vạn lối
Tình nhân rũ gọi mời đêm tiếc nuối
Dĩ vãng buồn vây lối nhỏ chiều buông.
Thu muộn
Lá rơi muộn cả chiều thu
Chen nhau đổ xuống âu sầu tàn phai
Lá ơi! lá rụng về ai ?
Thu tàn chẳng đặng thu hoài vấn vương.
Hồi ức
Lúc nhớ nhung đưa ta vào cõi nhớ
Gom góp nhặt mộng mơ hồi ức cũ
Ân tình đó trong ta hoài lưu luyến
Lạc lối về phiền muộn cách chia xa.
Dáng mai
Hương thơm lan tỏa bao lần nhớ
Một đóa hoa xinh nở nụ cười
Dáng mai áo lụa vẹn mười
yêu em chẳng đặng ngắm hoài nhớ thương.
Lương Khánh Vinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang