18/10/22 – 08:10
Nửa đời nhìn lại
Ngoảnh lại nhìn đời, như giấc mộng
Hơn thua thành bại, cũng bằng không
Cuộc đời vất vả, gian truân quá
Nặng kéo nhẹ co, cứ phải gồng.
Hoa trinh nữ
Giản dị khiêm nhường, thật dễ thương
Xưa kia trinh nữ, mọc ven đường
Bây giờ tạo dáng, ôi duyên quá
Dẫu chẳng kiêu sa, vẫn vấn vương.
Gửi gió cho em
Anh gửi cho em, chút gió rơi
Đêm về giá lạnh, mãi không vơi
Em ơi! Chia lạnh, cùng anh nhé
Có lạnh thì ta, lạnh cả đôi.
Gửi anh
Anh ơi! Kinh Bắc vậy mà xa
Biết đến khi nào, ta có ta
Những đợi cùng mong, ngày hội ngộ
Trời nam! Nức nở ngậm ngùi xa.
Cảnh quê
Phong cảnh thôn quê, đấy bạn ơi
Xa xa đồng lúa, mãi xanh tươi
Ngân nga chú trống hoa mơ gáy
Tiếng vọng vang xa, khắp đất trời.
Thác Bản Giốc
Trắng xóa từ xa, nước ngỡ mây
Ngắm nhìn Bản Giốc, thác chiều nay
Bờ hoang thềm đá, mờ hơi nước
Phong cảnh nơi đây, thật đắm say.
Nguyễn Đắc Lĩnh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang