13/10/22 – 11:10
Gió Đông
Gió đông lay nhẹ nhành lau
Tim em nhỏ lệ một màu thắm tươi
Thương đau vẫn mỉm miệng cười
Niềm riêng chôn kín hỡi người tình ơi.
Tím đợi
Vẫn biết hoa kia tím đợi chờ
Màu chung thủy ấy đẹp tình thơ
Nhưng sao vẫn mãi là màu nhớ
Tự cổ ngàn đời chỉ có mơ.
Vầng trăng lỡ hẹn
Vầng trăng kia biết có còn trở lại
Hay cứ buồn trôi mãi theo dòng xuôi
Để nơi đây âm thầm bên bến đợi
Đêm một mình trong bóng tối tịch liêu.
Bến đợi
Bến cũ đò thương mãi đợi chờ
Trăng sầu lẻ bóng mộng hồn ngơ
Người đi nắng nhạt in màu nhớ
Khắc khoải canh trường một bóng mơ.
Mùa hoa cải
Vàng hoa cải nở dưới chân đê
Một buổi người đi nguyện ước thề
Sẽ trở về thăm mùa cải tới
Nhưng từ dạo ấy biệt xa quê.
Mộng ước
Ước một ngày kia giã biệt đông
Bên ai ủ ấm giấc mơ nồng
Đơn sơ hạnh phúc chiều xuân muộn
Khắc khoải tim lòng biết có không.
Hoài niệm
Tìm về ký ức những ngày xanh
Thoảng hiện trong tim giấc mộng lành
Ước hẹn cùng ai trao hạnh phúc
Bên màu áo cưới đẹp thiên thanh.
Mưa chiều
Cơn mưa nặng hạt buổi chiều nay
Lạnh giá tim tôi nhớ những ngày
Sánh bước bên ai nhiều kỷ niệm
Nhưng giờ tất cả vuột tầm tay.
Nguyễn Thị Thanh Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang