08/10/22 – 03:10

Biển vắng
Biển vắng chiều đông chẳng bóng người
Sóng hôn bờ cát mãi khôn nguôi
Khúc tình ca ấy gieo nỗi nhớ
Bóng dáng em xưa thấy ngậm ngùi.

Bến đợi
Hỏi dòng sông kia có ngừng trôi?
Hoàng hôn có dừng phía cuối trời?
Nỗi buồn hiu quạnh nơi bến vắng
Hỏi người sao để trái tim côi.
Đò xưa
Em đứng bên này cứ chờ mong
Ngắm hình người ấy ở bên sông
Tiếc rằng lỡ nhịp duyên tình ấy
Hoang hoải chiều đông nặng cõi lòng.
Nhớ
Đông về làm đẹp vần thơ
Ấm tình trong nỗi tương tư với người
Xa nhau cách biệt phương trời
Để cho nỗi nhớ với người khôn nguôi.
Phạm Thanh Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân