31/12/21 – 09:12
Cho
Cho con tuổi thơ
Tiếng cười
Cho vợ an vui
Giấc nồng
Cho bạn bè mê
Sống thật
Cho cuộc đời say
Mãi làm.
Tỏa lan
Tôi về phố cổ Hội An
Chậm rơi thả từng nét nghĩ
Thời gian khắc ghi thật kỹ
Lòng người neo đậu hồn quê
Viên gạch cũ vẫn khắc ghi
Dấu chân người qua biến đổi
Lịch sử sang trang không vội
Hồn người dân Việt tỏa lan.
Ngời
Ta say
một bến nghiêng chiều
Ta say
em giữa muôn điều bão giông
Ta say
giữa chốn cuồng ngông
Ta là ta
“mắt bão” giông cuộc đời
Mẹ ta ánh mắt sáng ngời
Con là con của đất trời mẹ cha
Bao la
lòng mẹ bao la
Con là tên gọi mẹ cha đặt mà.
Lơ mơ
Đạp xe
uống rượu
làm thơ
Cả ba việc bận lơ mơ suốt ngày
Đạp xe sáng
đạp xế chiều
Việc nhà nhường lại phía sau tùy làm
Rượu nhiều để lại sức tàn
Uổng công “xe đạp” thực tàn xích xe
Thơ lơ mơ
thơ lơ mơ
Bó rau thiết thực lơ thơ gia đình
Đời người là cả hành trình
Xe vừa đủ
rượu mềm môi
hãy dừng
Thơ sao đừng bỏ lại mình
Robinson* giữa đời mình đời ai.
Chữ đầu đời
(Tặng con Lê Mạnh Đức)
Buổi thi chữ đầu đời
Mẹ nấu nồi cơm nếp
Lửa reo ca trong bếp
Sưởi ấm lòng mẹ cha
Bà thì lo bao la
Nào sách, chì, bút, tẩy
Chữ đọc em lẫy bẩy
Liệu hiểu đề được ra
Cả nhà như hát ca
Nhộn nhịp cùng xắng xở
Mong em dù hay dở
Cố gắng là tiến xa.
LÊ ANH TUẤN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang