07/02/23 – 04:02
NĂM MƯƠI NĂM NHÌN LẠI
Nửa vòng thế kỷ trôi qua
Vậy mà cứ ngỡ như là mới đây
Nhớ hồi độ tuổi hây hây
Học trên đất Bắc gặp bầy giặc hung
Chúng gây tội ác hải hùng
Đem bom rải thảm khắp cùng mọi nơi
Mái trường buộc phải xa rời
Sơ tán về sống chung thời với dân
Gian nan khốn đốn bội phần
Nhưng vẫn đượm thắm nghĩa ân đồng bào.
Bây giờ ngả bóng chênh chao
Ngược dòng nhìn lại thuở nào thời xa
Khoảng dài thầm lặng lướt qua
Năm mươi năm ấy mãi mà khắc tâm.
28/12/2022
DÒNG ĐỜI
Mưa rã rích gió lùa se lạnh
Đêm đông về lòng chạnh niềm riêng
Dòng đời sao mãi ngã nghiêng
Xưa – nay dai dẳng gắn liền chẳng xa.
Thời còn lính bôn ba lặn lội
Cùng anh em đồng đội dấn thân
Riêng – tư gác lại không cần
giành tâm, trí, lục lo phần việc chung.
Khi đến lúc răng rung, tóc trắng
Quay trở về dãi nắng, dầm mưa
Gặp ghềnh, lồi lõm đâu chừa
Bám theo sát nách đung đưa cuộc đời.
Nhưng có được nhẹ lơi lòng dạ
Không màng chi thiên hạ xa vời
Tâm can trống rỗng thảnh thơi
Vô tư trôi giữa dòng đời mênh mông.
NHỚ CHA
Xám mây vây bủa bầu trời
Khắp cùng mọi lối mưa rơi sụt sùi
Cảnh buồn người chẳng được vui
Ngồi trông trời đất bùi ngùi nhớ cha.
Ngày xưa tuổi chớm lên ba
Âm thầm lặng lẽ cha ra chiến trường
Rời xa mảnh đất quê hương
Cùng với mái ấm tình thương gia đình.
Thế rồi xung trận quên mình
Giữ cho Tổ Quốc quang vinh rạng ngời
Xác thân vĩnh viễn xa vời
Cha theo Tiên Tổ về nơi suối vàng.
Khoảng dài dằng dặc thời gian
Sáu ba năm chẵn tâm can nặng sầu
Mồ côi quặn thắt lòng đau
Từ nhỏ đến tuổi bạc đầu nhớ cha.
12/8/2022
VỚI CON VÀI Ý
Những kiến thức hiện người con đang có
Bởi nhọc nhằn sương gió níu vai ba
Bởi chăm lo lưng mẹ áo ướt nhòa
Và chắc hẳn con đà nhiều cố gắng.
Đã trải qua bao mùa mưa với nắng
Những tinh hoa đã lắng đọng trong tâm
Con hãy vạch lối đi đúng với tầm
Dù khó khăn thăng trầm cùng áp lực.
Trên đường đời gập ghềnh con lường sức
Thể hiện theo năng lực của chính mình
Bước khởi đầu chắc chắn chẳng lung linh
Tự lựa chọn đặt mình cho hợp lý.
Chỉ có vậy với con vài ba ý
Mong rằng con vững chí trên đường đời
Tạo cho mình cuộc sống đủ hồng tươi
Giữa mênh mông đất trời đầy vật chướng.
ĐỢI TÔI NGÀY VỀ
Khoảng dài lặng lẽ trôi mau
Gần nửa thế kỷ mà đâu được về
Thăm lại nơi ấy vùng quê
Thái Bình năm tấn bốn bề lúa xanh.
Ở đó chẳng chốn sinh thành
Nhưng tình đầy ắp xưa giành không phai
Một thời Dân đã quằn vai
Áo cơm lo trọn ngày dài chiến tranh
Thầy cô tâm huyết nhiệt thành
Dồn công dạy dỗ tạo danh cho đời…
Thái Bình ơi thật tuyệt vời!
Quê hương xứ lúa rạng ngời trong tôi
Xa xôi trong dạ bồi hồi
Niềm thương, nỗi nhớ đợi tôi ngày về!
Lê Văn Sinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang