Chùm thơ “Miền hạ nhớ thương”- Vương Phúc (Hà Nội)

10/05/22 – 08:05

Tác giả Vương Phúc

NHỚ THÁNG TƯ

Nhớ tháng tư nào anh đến chơi
Em ra ngõ đón miệng tươi cười
Chàng chào ấp úng nên ngường ngượng
Nàng đáp ôn tồn lại lả lơi

Lúc mới ngồi bên thân mát lạnh
Giờ sau sát cạnh nóng ran người
Cầm tay lúng túng lời thề ước
Muốn được cùng nhau sống trọn đời.

7/4/2022

TÌNH TRĂNG

Ngày hè về nắng trải mênh mang
Tiếng ve kêu gọi bạn rộn ràng
Nhớ về em một thời thắm thiết
Mà trong lòng lại thấy xốn xang

Đêm trăng hè…triền đê thoáng mát
Tôi cùng em hai đứa bên nhau
Phút ban đầu bàn tay lóng ngóng
Tim đập dồn chẳng nói nên câu

Trăng nhô cao…ngắm nhìn càng tỏ
Em mỉm cười bẽn lẽn bên tôi
Đôi mắt nâu sáng ngời lấp lánh
Tôi nhẹ nhàng hôn nhẹ đôi môi

Làn mi khép…bờ môi dịu ngọt
Tôi lâng lâng xiết chặt vòng tay
Hơi thở dồn dần càng gấp gáp
Em mềm người như uống rượu say

Cả không gian…đất trời nghiêng ngả
Trăng ngừng trôi ngắm cảnh tình yêu
Tôi cùng em tắm trong ánh ngọc
Đêm nồng nàn rạo rực …hồn phiêu./

22/4/2022

KỶ NIỆM MÙA HÈ

Hạ lại sang…tháng năm đượm nắng
Trên núi Thày, đại trắng đơm bông
Nhìn cảnh cũ, lưu bao kỷ niệm
Tiếc ngày xưa, duyên chẳng mặn nồng

Cùng lên núi…ôn thi tốt nghiệp
Tôi mải mê với những vần thơ
Em làm toán, giúp tôi ôn lý
Tôi gieo vần, nhắm mắt mộng mơ

Kể cũng lạ…gần nhau chẳng nghĩ
Khi xa rồi, nỗi nhớ diết da
Giá ngày ấy bên em thủ thỉ
Ngỏ lời yêu, tình chắc mặn mà

Em tốt nghiệp…xa quê biền biệt
Nơi trời Tây có nhớ tôi không
Tháng năm này ve kêu ra rả
Tôi bâng khuâng, luyến nhớ bóng hồng…

17/4/2022

Ảnh minh hoạ internet

HOÀI NIỆM

Anh và em yêu nhau từ lửa hạ
Hẹn hôn nhân khi độ cúc đơm hoa
Và Đông đến chúng mình mong đoàn tụ
Nhưng ngờ đâu hai đứa cách chia xa

Đâu nghĩ rét làm tím bầm da thịt
Ôi quê mình như lạc quê xa
Điều giản dị làm lòng đau đến thế
Khuyết mùa Xuân nên tuổi cũng sớm già

Hoa phượng đỏ thắp hai tim tinh khiết
Ta sánh vai trời đất giao hòa
Rồi Xuân đến bốn mùa trăng hò hẹn
Và có nhau băng giá lùi xa

Quê hương ơi ! sao biền biệt vậy ?
Nỗi hoài mong tê buốt hồn ta
Năm năm trời…”Vừng Vừng ơi … mở cửa”
Trăng mật tuần nghiêng ngả rượu…và  hoa.

 

NHẮN EM

Tình cũng đẹp… một thời hoang hoải
Anh khắc ghi trong trái tim mình
Tơ duyên cũng bởi trời sinh
Cám ơn em đã kết tình cùng anh

Lại trách đấng… cao xanh ngang trái
Này chia lìa để phải u sầu
Xa xôi cách trở biển dâu
Em ơi biết có tình đầu nữa không?

Năm tháng đợi… bến sông mòn gót
Bao đêm trường nắn nót biên thơ
Thời gian như tựa giấc mơ
Xuân gần thất thập bây giờ em đâu

Đêm lẻ bóng…anh sầu khắc khoải
Mong trong lòng nối lại tình duyên
Em ơi nhớ nhé đừng quên
Về nên bến cũ cho thuyền quay ngang…

21/4/2022

Vương Phúc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: