Chùm thơ Mùa khắc khoải – NGUYỄN VĂN THANH

31/08/22 – 02:08

Tác giả Nguyễn Văn Thanh

Vĩnh biệt

Cuộc sống nầy như một giấc mơ
Kiếp Phù Du sớm nở tối tàn
Âm dương cách trở đôi đàng
Trời sầu đất thảm hai hàng lệ rơi
Đau thương lắm cảnh đời ly biệt
Xót xa nhiều ai biết hay chăng?
Phút nầy rồi mãi ngàn năm
Có mong gặp gỡ chỉ bằng chiêm bao
Trông di ảnh làm sao khỏi nhớ xếp tàn y mặc thuở sanh tiền
Chạnh lòng bao nỗi niềm riêng
Tuôn đôi dòng lệ muộn phiền khôn vơi
Buồn thảm lắm em ơi hiểu với!
Tan nát lòng trời hỡi thấu chăng?
Bao năm ân nghĩa vợ chồng
Bỗng đâu một chóc bão giông đoạn lìa
Chút chăm sóc sẻ chia gánh nặng
Vài lời yêu không mặn cũng nồng
“Ông tơ se chặt chỉ hồng”
“Bên nhau em nguyện cùng chung nấm mồ”
Nay một mảnh khăn xô tang tóc
Em vội đi đơn độc một mình
Nỡ đâu bỏ nghĩa dứt tình
Chăn đơn gối chiếc em đành sao em?

 

Ảnh minh hoạ internet

Cười

Vâng….
Ta đang cười trong vũng lầy bất hạnh
Với nỗi đau canh cánh ở bên lòng
Ta cười vang khi nước mắt tuôn dòng
Bao khổ ải vùi ta trong huyệt lạnh!

 

Đợi chờ

Bâng khuâng lê bước vầng mây trắng
Hiu hắt ngày buông ánh nắng tà
Sớm trông đường vắng đường thêm vắng
Chiều đợi ai về ai vẫn xa.

 

Chênh vênh

Một trái tim con một tấm lòng
Một dòng máu nóng một mình tôi
Một giấc mơ thôi còn lạc lõng
Một đoạn đường trần bước lẻ loi.

 

Nhớ

Đêm nầy mới thật là đêm
Dâng đầy thương nhớ lại thêm nỗi buồn
Hoà chung tiếng giọt mưa tuôn
Côn trùng rên xiết lòng vương tơ lòng
Nhớ thương thương nhớ chất chồng
Âm dương cách trở còn mong mỏi gì
Trời bày chi cảnh hợp ly
Mây tan theo gió gió đi phương ngàn
Tiếc thương thôi cũng muộn màng
Nhớ nhung thì đã muôn vàn cách ngăn
Lúc xa mới quí khi gần
Mất nhau mới biết ta cần có nhau
Em ơi! Em ở nơi đâu?
Để đời hiu quạnh để sầu anh mang.

NGUYỄN VĂN THANH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: