30/12/21 – 02:12
Xuân ơi xuân
Xuân đến vội cành đã xanh chồi biếc
Xuân giao mùa mặc thêm chiếc áo hoa
Mai đào khoe duyên hương sắc mặn mà
Làm nên bản tình ca mùa xuân mới
Tia nắng sớm trời cao chim én gọi
Liệng từng đàn cùng vui với yêu thương
Từng nụ hoa đua chen tỏa chút hương
Làm ngào ngạt thêm vấn vương xuân thắm
Xuân thơ mộng nên tình xuân đẹp lắm
Ý tình nồng như tô đậm lòng ta
Xuân ơi xuân hãy trỗi khúc giao hòa
Ta thương lắm xuân mượt mà tươi đẹp.
Xuân chờ
Xuân đã về sao trời vẫn hoài mưa
Hay trời khóc vì anh chưa về kịp
Những cơn lạnh cứ về đây liên tiếp
Rét vô cùng cho một kiếp đơn côi
Chờ anh về em khô héo bờ môi
Đêm vắng vẻ lạc loài cùng chiếc bóng
Mỗi ngày trôi em nặng lòng mong ngóng
Anh chưa về xuân mộng có về đâu
Đông kéo dài rét buốt cả đêm thâu
Buồn chăn chiếu nát nhàu từng hơi thở
Mỗi tàn canh em nhớ thương trăn trở
Nỗi đau sầu vụn vỡ ở hồn em
Anh chưa về lộc chẳng nhú mầm xanh
Lũ chim nhỏ trên cành buồn không hót
Chỉ gió bấc thổi từng cơn rét ngọt
Buốt linh hồn thoi thóp nhịp con tim
Mong anh về cho tan mất bóng đêm
Cho mùa xuân êm đềm khoe áo mới
Về nha anh nơi này em mãi đợi
Ngày anh về phơi phới dệt tình thơ.
Xuân đã về
Xuân đã về len lỏi khắp nhân gian
Đông giã bạn nép mình tìm dĩ vãng
Đàn chim sáo vẽ chân trời bảng lảng
Vén mây hồng một vạt nắng nhẹ buông
Xuân đã về khoe sắc thắm mà thương
Người cần mẫn gọi ngàn hoa đua nở
Vì Covid nên mai đào mắc nợ
Mồ hôi rơi đắng chát vị nhọc nhằn
Xuân đã về buông hết những do dự
Soi bóng nước thấy hình ai loang nổ
Tóc tung gió rối bời sao cứ ngỡ
Mới hôm nào còn thơ dại ngày xưa
Xuân đã về giục mầm sống đung đưa
Cho nhân loại cả trời mơ ước mộng
Nghe gần lắm cung đường xa nhẹ bỗng
Gánh phong trần gánh trọn cả mùa thương
Xuân đã về mưa rắc bụi đêm trường
Thêm gia vị tô má hồng rạng rỡ
Xuân dịu ngọt nơi bình minh hé mở
Chốn thiên đường còn đó sắc hoàng hoa.
Dịu dàng mùa xuân
Em khoe áo mới bên sông
Phố chiều nghiêng nắng phố hồng áo em
Ngàn hoa đua sắc buông rèm
Mùa Xuân thức giấc nhìn xem phố phường
Ai hong sợi nhớ sợi thương
Say mùa lá ngủ miên trường quên rơi
Nhà ai vang khúc nhạc mời
Ngọt sao câu hát người ơi đừng về
Bên nhau tình vẫn sơn khê
Chiều nghiêng che mái tóc thề ngang vai
Gót hoa nhẹ bước trang đài
Đợi em qua nhặt lá cài duyên tơ
Vườn yêu mở lối đón chờ
Hoa mơ nở trắng vần thơ đợi người
Dịu dàng em đến bên đời
Là thiên thu của đất trời vào Xuân!
Xuân sang
Xuân về rực thắm cánh đào
Đung đưa trong nắng đón chào tết sang
Hoạ mi vui hót rộn ràng
Hương hoa tỏa ngát mênh mang đất trời…
Lao xao tiếng gió chơi vơi
Nắng xuân tỏa nhẹ, đất trời reo ca
Dịu dàng trìu mến thiết tha
Anh trao em cả chan hòa niềm yêu.
Xuân sang nói hộ bao điều
Khát khao nồng cháy những chiều giá đông
Thẹn thùng đôi má ửng hồng
Ánh mắt say đắm, hôn nồng trao anh!
Xuân về thắm cả trời xanh
Ngọt ngào giọng nói yến oanh dịu dàng
Nụ cười rạng rỡ hân hoan
Xuân ơi! Xuân đến chứa chan ân tình…!
Tiếng gọi mùa xuân
Tạm biệt nhé…!
Cái lạnh lùng năm cũ
Vui nhẹ nhàng rũ bỏ những buồn vương
Lòng hoan hỉ biết vạn vật vô thường
Gắng gìn giữ tình thương người mến tặng.
Xuân đã về…!
Cỏ mềm say tắm nắng
Những hàng cây tuyết trắng đã tan rồi
Nhìn nụ hồng chúm chím đẹp trên môi
Ta tận hưởng đất trời hương hoa cỏ…
Xuân đã về…!
Xuân đang chờ trước ngõ…!
Bản nhạc tình theo gió cứ ngân nga
Câu thề xưa còn đọng mãi trong ta
Một tình yêu chan hòa sâu nghĩa nặng…!
NGUYỄN THỊ THANH THANH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang