29/03/22 – 04:03
Biến thể Covid-19
Đã Ba mùa xuân Covid tới
Chúng hoành hành cả thế giới điêu linh
Chúng quỷ quái biến thể thông minh
Alpha – Delta – Beta – Gamma…
Rồi Omicron – Omicron tàng hình
Từng giây phút chúng rập rình muôn nẻo
Thành F0 níu kéo khắp nơi
Vắc xin phủ kín cả nhân loại rồi
Mà lòng vẫn thấy chơi vơi ngại ngùng
Du lịch mở cửa chào mừng
Vẫn phải cảnh giác dửng dưng hững hờ
Kìm hãm ham muốn đợi chờ
F0 nhan nhản… bao giờ hết lây?!
18/03/2022
Cách ly
Cách ly đâu phải chia ly
Mà lòng buồn thảm sầu bi khóc thầm
Tạm xa chỉ có hai tuần
Mà như đằng đẵng hai năm kéo dài
Như chia tay ra đi mãi mãi
Chẳng có ngày được gặp lại nhau…
Em đây rồi!
Anh đang ở nơi đâu?
Khi nào thương nhớ u sầu
Hãy vào phây búc gặp nhau dãi bày
Tha hồ tâm sự suốt ngày
Đêm mà khó ngủ vào phây hẹn hò
Cô vít dù có hồ đồ
Tưởng mình làm chúng phát rồ phát điên
Thì ta vẫn cứ thản nhiên
Nhờ anh phây búc chèo thuyền đò đưa
Đò đưa đằm thắm hơn xưa
Đò đưa đi mãi gió mưa phải nhường!
10/04/2020
Mùa thu Covid -19
Mưa thu sầm sập táp lá vàng
Gieo nỗi đau buồn thấu tâm can
Biến thể Delta lan nhanh quá!
Khiến loài người nơn nớp hoang mang…
Bao sinh linh xa rời khỏi mẹ
Tủi phận mình gào thét oe oe…
Chẳng bao giờ được nằm lòng mẹ!
Hình dáng cha mãi mãi lìa xa!
Xung quanh chỉ thấy toàn là bác sĩ
Suốt ngày đêm tỉ mỉ chăm con
Cưu mang cho con còn sống sót
Cùng mấy ngàn bé được vuông tròn…
Cuộc sống vốn gian khổ vô cùng
Sao nhẫn tâm tuyệt chủng giống nòi?!
Dịch bệnh lan không ngăn chặn nổi
Bao gia đình tan nát chia phôi!
Yêu biết mấy những thiên thần áo trắng
Tháng ngày qua mưa nắng chẳng sờn
Cứu bệnh nhân hơn cả bản thân
Tâm nguyện quyết vì dân phục vụ!
Quyết diệt Covid khỏi thế gian!
Không để cho biến thể tràn lan
Toàn cầu phủ vắc xin các loại
Đến mai này nhất định bình an!
26/09/2021
Đảo lộn
Cô vít Vũ Hán
Khuấy vẩn đục trời
Khói sương mù mịt
Tối sầm khắp nơi
Như ngày tận thế
Sụp đổ Đất Trời!
Nỗi buồn đè nặng
Tất cả loài người
Phố phường vắng ngắt
Chẳng ai đi chơi
Hàng quán im ỉm
Đóng cửa hết rồi!
Nhà nào nhà nấy
Mỗi người mỗi nơi
Tay cầm điện thoại
Chăm chú chẳng rời
Chợt phá lên cười
Lúc buồn rười rượi…
Cách ly ngồi đợi
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Khắp cả thế giới
Đảo lộn bất ngờ
Cô vít Vũ Hán
Phá đến bao giờ?
27/07/2021
Thơ hài thời Corona Virus
Dịch bệnh nay đã lan tràn
Cô rô vi rút làm tan cõi lòng!
Ôm em phải rửa xà phòng
Lau cồn sát khuẩn từ trong ra ngoài!
Nhìn nhau mới thật khôi hài
Khẩu trang kín mít còn xài kính râm!
Yêu em anh đã ôm chầm…
Khẩu trang dày quá chẳng lần ra môi!
Em ơi, thôi thế thì thôi
Chia tay cho hết cái thời Corona
May mà sống sót vượt qua
Chúng mình rồi sẽ mãi là của nhau!
Ngày 02/02/2020
VŨ THANH MAI
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang