07/02/23 – 01:02
MẸ CÕNG CUỘC ĐỜI
Héo hon đời mẹ, mẹ ơi!
Thân cò lặn lội một thời khổ đau
Nghĩa tình trọn vẹn trước sau
Chồng nơi trận tuyến chờ nhau ngày về
Chiến tranh tàn khốc nặng nề
Mặc cho dông tố bốn bề đẩy đưa
Thân đơn mẹ cõng nắng mưa
Cả đời mẹ cõng sớm trưa ruộng đồng
Suốt ngày lam lũ cấy trồng
Dẫu kham khổ vẫn một lòng sắt son
Tuổi xuân đời mẹ mỏi mòn
Lưng còng gánh nặng cõng con vào đời
Mẹ hiền ơi! Mẹ tuyệt vời,
Giờ con thấu hiểu mẹ thời mãi xa
Cõng chi hỡi cái bôn ba
Bỏ con ở lại tuổi đà đôi mươi
Mẹ ơi! Bốn chín năm rồi,
Mẹ xa trần thế, ôi thôi chạnh lòng
Trải qua ngày tháng long đong
Tự thân bươn chải mà lòng quặn đau
Mẹ bưng trước, mẹ cõng sau
Nhớ thương về mẹ nát nhàu con tim
Mẹ còn đâu để đi tìm?
Một đời”bảy nổi ba chìm”lênh đênh.
NỖI NHỚ MẸ HIỀN
Thương mẹ dãi dầu mưa nắng
Đời người sao lắm chông gai
Tình yêu con vô bờ bến
Tháng năm tần tảo, miệt mài
Mẹ, người hi sinh tất cả
Mưu cầu hạnh phúc cho con
Đói no mẹ từng nếm trải
Mặc cho sức khỏe hao mòn
Mẹ ơi, đời con thiếu mẹ
Như dòng nước thiếu mạch nguồn
Nghĩa mẹ con xin nặng nợ
Đau lòng nỗi nhớ lệ tuôn
Tình mẹ bao la rộng mở
Suốt đời con mãi khắc ghi
Yêu mẹ qua từng hơi thở
Nhọc nhằn đời mẹ sá chi
Giờ đây mẹ không còn nữa
Suối vàng người mãi ra đi
Bao năm con xa bóng mẹ
Nặng lòng hai tiếng “từ bi”.
ĐỜI CHỈ CÓ EM THÔI
ĐỜI là vậy, em ơi có hiểu
ANH phận nghèo cam chịu bể dâu
CHỈ mong tình nghĩa bền lâu
CÓ lòng chung thủy trước sau vẹn toàn
EM hãy cố, đời còn chi nhỉ?
THÔI tuổi già chẳng nghĩ, chẳng mong
DẪU cho bão táp cuồng phong
MAI kia số kiếp long đong, mặc đời
VỀ hưu sống thảnh thơi an lạc
VỚI cháu con đạm bạc qua ngày
ĐẤT quê năm tháng vơi đầy
TRỜI trong, mây trắng đẹp thay sắc màu
VẪN vui vẻ, ốm đau chớ nản
THƯƠNG em nhiều lai láng, em ơi!
ĐỜI ANH CHỈ CÓ EM THÔI,
DẪU MAI VỀ VỚI ĐẤT TRỜI VẪN THƯƠNG.
NỖI LÒNG CÔ GIÁO TRẺ
Sớm mai, cánh cổng trường rộng mở
Em thướt tha bỡ ngỡ bước vào
Nét hồn nhiên vẻ thanh tao
Dáng người thon thả, lời chào thân thương
Yêu say đắm sân trường rảo bước
Bao chàng trai thầm ước trao duyên
Nắng vàng trải nhẹ soi nghiêng
Phất phơ tà áo đen tuyền tóc mây
Lớp học mới tràn đầy hi vọng
Nhìn đàn em lắng đọng niềm vui
Tiếng lòng thổn thức khôn nguôi
Từng trang giáo án ngọt bùi sẻ chia
Tình yêu trẻ mở tia nắng mới
Nỗi niềm cô mong đợi, âu lo
Vững tay chèo lái con đò
Tuổi xuân nhiệt huyết đắn đo vơi đầy
Dành trọn vẹn phút giây đến lớp
Lòng yêu nghề chẳng chút kêu ca
Nhìn em vẻ đẹp kiêu sa,
Hỡi cô giáo trẻ tình đà bén duyên?
THẪN THỜ
Ngồi bên quán cóc cà phê,
Giọt rơi tí tách trông về lối xa
Dáng ai xao xuyến lòng ta
Hớp từng ngụm đắng sa đà nhìn em
Nắng mai rơi rớt bên thềm
Nhẹ nhàng soi mái tóc mềm chấm vai
Phất phơ tà áo tung bay
Gió ghiền len lỏi suốt ngày đuổi đeo
Xa dần hình bóng hút heo
Thẫn thờ rời quán nắng treo đỉnh đầu
Thoảng qua, lòng nhớ dạ sầu
Trời cao có thấu bắc cầu xe duyên?
HAI DƯ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang