Chùm thơ “Những bóng hồng” – Trần Dũng

13/02/23 – 03:02

Tác giả Trần Dũng

 

TRẦN DŨNG

Bút danh: Dung Tran
Năm sinh: 1965
Nguyên quán: Hoà Phước, Hoà Vang, Đà Nẵng
Hội viên hội, CLB nào: Gắn Kết tình thơ -Tình yêu và nỗi nhớ – Thơ tình và nỗi nhớ.
Sống và viết tại Đà Nẵng

 

Ảnh minh họa: Internet

 

Tháng Hai yêu thương

Tháng Hai đến nắng ru lời êm dịu
Tết qua rồi, mai vẫn níu tình xuân
Kẻ tha phương lòng khắc khoải, bâng khuâng
Bởi cứ mãi gian truân nơi đất khách.

Bạn tôi ơi… đã bao ngày xa cách
Bao năm rồi rời cặp sách ra đi
Để lại bạn bè dấu ấn những mùa thi
Đêm thức trắng ta đi tìm kiến thức.

Tháng hai đến canh cánh… lòng thổn thức
Tụ họp bạn bè… thỏa sức sẻ chia
Kỷ niệm buồn, vui… mấy mươi năm xa lìa
Gặp gỡ thầy cô, đong đầy tình nghĩa…

Mỗi độ xuân về, mong đến ngày hội ngộ
Chia sớt vui, buồn, thổ lộ tình thâm
Gặp gỡ nhau đi, hâm nóng tâm hồn
Của một thời vàng son… trân quý…

08/02/2023

 

Tuổi thơ ngọt ngào

Cho tôi về lại tuổi thơ
Những ngày bên mẹ giấc mơ cuộc đời
Mẹ ơi! thương nhớ đầy vơi
tuổi thơ còn mẹ một trời yêu thương

Dáng gầy gắn bó mảnh vườn
Rau thơm, quả ngọt, nắng, sương một đời
Buồn trông giọt nắng chiều rơi
Xa mẹ… trống vắng… cuộc đời quạnh không…

về quê hái một cành bông
Gói vào khăn mỏng, tuổi hồng ngát hương
Dủ dẻ vàng hái ven đường
Mùi thơm dịu nhẹ vấn vương một thời.

Ống thụt bắn đạn Bù lời
Hai phe nghênh chiến tả tơi áo quần
Bầm đen những lúc ra quân
Về nhà giấu Mẹ… không ưng ăn đòn

Biết bao kỷ niệm vàng son
Thả diều, bắt bướm… có còn nhớ chăng?
Ô làng, đếm sạn, ăn quan
Kẻ thua, người thắng… ngút ngàn nhớ thương.

Cuộc đời bao nỗi vấn vương
Về miền quá khứ đêm trường thức thao
Dù ai lưu lạc phương nào
Quê hương… nhớ Mẹ…
NGỌT NGÀO TUỔI THƠ…

(29.11.2022)

KHÔNG VỀ GIỖ MẸ

Đã hai mùa dịch
không được về giỗ Mẹ.
Lòng khóc thầm
thương thương quá mẹ ơi!!!
Xã hội cách ly
dịch bệnh khắp muôn nơi.
Ngày giỗ mẹ
con rối bời tâm khảm
Mẹ rời xa chúng con

về nơi cõi tạm.
Đã bảy năm rồi,
Con khắc dạ, ghi tâm
Cuộc đời này
sao trống vắng, âm thầm
Còn đâu nữa
tiếng Mẹ cười, Mẹ nói
Mẹ rầy la
đôi lúc con hư.
Thuở thiếu thời
con quá đỗi vô tư .
Vòi vĩnh mẹ
như con nhà khá giả
Đòi tiền học,
mua quần Tây, áo dạ
Đâu biết gì
nỗi vất vả mẹ mang
Trăm lo toan
sáng sớm đến chiều tàn
Vai gồng gánh,
lưng còng trên ruộng lúa
Nhớ lúc xin tiền,

Mẹ lấy đẫy* đưa con
coi có tiền lấy mà nộp học
Rồi Mẹ quay đi
mắt đỏ hoe, ướt đẫm.
Đẫy* trống trơn
tiền đâu có lúc này.
Thế là trong ngày
Mẹ mốt lúa, hái rau…
Ánh mắt Mẹ
hiện lên niềm thống khổ.
Vay mượn đủ nơi
vội vàng đi khắp chỗ.
Chạy cho ra
tiền nộp học của con.
Rồi thời gian

cứ lặng lẽ qua mau.
Tóc Mẹ bạc phai màu
theo năm tháng.
Nỗi lo toan
cứ kéo dài vô hạn .
Cả một đời
cán đáng nuôi con.
Và hôm nay
bóng dáng Mẹ đâu còn
Con chỉ thấy
Mẹ về trong tiềm thức.
Ngày mai đây

là ngày giỗ Mẹ
Con không về
thấy ray rứt tâm can
Thắp nén tâm nhan
gởi về nơi xa ấy
Mong Mẹ yên lòng
Con cháu Mẹ hanh thông

22/6 âm 31/7/2021

Nhớ mùa tri ân

Còn chút gì để nhớ, để thương,
Luôn khắc ghi một thời cầm phấn
Lữ khách sang sông lòng ai vương vấn.
Có nhớ người đưa đò năm ấy không?

Nhớ mãi chứ em? Lòng vẫn dặn lòng
Trân quý cô thầy cho em con chữ
Người đã đưa em về miền quá khứ
Đến bến bờ tri thức vạn, ngàn năm…

Thầy đưa em vào vườn cổ tích xa xăm
Nuôi tâm hồn sáng trong, tình yêu thương nồng ấm
Luôn trân quý tình người, em ghi mãi trong tâm
Công ơn to lớn, biển trời đâu sánh được.

Mỗi con người cha, mẹ nuôi lớn khôn
Ai cũng được thầy cô dạy cho con chữ
Dạy nhân cách làm người… tôn ti trật tự
Dạy tính khiêm nhường… đối thế… xử nhân…

Công ơn cô thầy, biển trời lớn rộng
Bao thế hệ học trò… tạc dạ, ghi tâm
Cả một đời vì đàn em bé bỏng
Dạy dỗ nên người… xã hội hoài mong.

Bản thân mình vẫn canh cánh bên lòng
Ba mươi bốn thế hệ đã sang sông, rời bến
Mong cho các em hãy cùng nhau kết bện
Mang đến cho cô thầy những bến bờ vui

09/11/2022

Nguồn ảnh minh họa: Internet

                   

TRẦN DŨNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: