14/05/22 – 02:05
Mộng – thực
Biết rằng kiếp sống phù du
Sao ta cứ ngỡ ngàn thu vẫn còn.
Biết rằng nước chảy đá mòn
Sao ta cứ ngỡ cõi lòng chẳng thay.
Vô thường nào có ai hay
Đời người ngắn tựa đám mây mưa rào.
Chim muông cây cỏ khác nào
Phù du cát bụi vẫy chào nhẹ buông
Trở về bản ngã tựa nương
Soi đèn Trí Tuệ dẫn đường cho ta.
Chân như diệu hữu hiện ra
Pháp Thân tự tại Phật Đà tâm ta.
05/3/2022
Sương khói tóc em bay
Trời sương gió ru đời quên giấc ngủ
Trải nắng mưa che phủ khắp đất trời.
Chân lạc bước nắng vàng trôi xa mãi
Lá cành khô sương giá lạnh hao gầy.
Xưa anh về dòng sông không trở lại
Lúa vàng tươi, thơm lúa chín ngoài đồng.
Lũy tre xanh khói lam chiều rơi đọng
Chiều nhẹ trôi, gió thổi tóc bềnh bồng.
Tháng năm dài mùa thu trôi mùa hạ
Anh vụng về chưa lần vuốt tóc em.
Gió lưng đồi sợi buồn vương tóc rối
Tóc em dài thăm thẳm cuối trời xa.
Giờ trở lại nắng chiều vương cây lá
Em đâu rồi sương khói phủ đường xa?
Chiều quê hương, bầu trời xanh xa vắng
Nắng hao gầy sương khói tóc em bay.
05/02/2022
Dòng sông – dòng đời
Ta đã đến đây bến sông này
Tháng ngày qua lại bên sông kia.
Dòng sông nước chảy thuyền xuôi ngược
Đưa, đón người qua những chuyến đò.
Ta đã gặp nhau chẳng hẹn hò
Không hề giao ước chẳng đắn đo.
Bởi duyên hay nợ đâu chờ đợi
Nắng gió mưa rơi giữa đất trời.
Anh đã gặp em thật tình cờ
Bên dòng sông chảy, nước sóng xô.
Thuyền qua sóng vỗ bên bồi, lở
Lấp lánh dòng sông bóng trăng mờ.
Ta đã gặp nhau những chuyến đò
Giữa dòng xuôi ngược gió xa khơi.
Gặp đây vẫy nón chào nhau với
Mai biết về đâu giữa dòng đời?
01/3/2021
Giá lạnh sương mờ
Ta mơ thấy hoa vàng xanh cỏ biếc
Nên dời chân thanh thản đến nơi này.
Trời nhiều mây sương bay và thanh mát
Suối ngàn reo nghe róc rách lưng đồi.
Đến nơi đây bồi hồi trong sương khói
Đà Lạt chiều lành lạnh thoáng mưa bay.
Khoác mân – tô dạo bờ hồ nhẹ bước
Ly cà phê cũng đun ấm lòng người.
Xứ sương mù đã bao lần dừng bước
Kỷ niệm đong đầy chan chứa yêu thương.
Thung lũng tình yêu dấu giày chân bước
Đồi thông reo ru giấc ngủ quên về.
Hái tặng em đoá dã quỳ vàng thắm
Cài tóc em cánh phượng tím xa trường.
Em sung sướng nhìn anh cười khúc khích
Ta dìu nhau trong giá lạnh sương mờ.
06/3/2022
Vương vấn tình quê
Nắng toả chiều nay mây trắng bay
Bay về nơi ấy chốn quê xa.
Lấp lánh non kia trời mây nước
Cánh nhạn về đâu khuất xa mờ.
Quê hương nghĩa nặng tình thương nhớ
Trái ngọt đồng quân chín đỏ rồi.
Vườn sim đồi vắng chờ em hái
Chà là đen thắm trái chín sây?
Hàng cau trước ngỏ bên cạnh giếng
Toả ngát hương thơm gió thổi về?
Cánh diều chao lượn triền đê vắng
Lặng lẽ đường xa mái tóc thề.
Hàng tre kẽo kẹt bên ruộng lúa
Những hạt lúa vàng chín trỉu bông.
Ngỏ trúc quanh co đường xóm nhỏ
Bò về ngỏ vắng, gió lao xao.
Có người em gái nhìn xa vắng
Mong đợi chờ ai ngóng mong chờ.
Khế ngọt tình quê chờ anth đó
Vương vấn tình em mãi mong chờ!
08/3/2021
NGUYỄN DUY KHƯƠNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang