Chùm thơ nỗi nhớ mẹ cha – Ái Quê (Nghệ An)

20/02/23 – 02:02

Tác giả Ái Quê

THA HƯƠNG

Cha mẹ chúng mình vất vả đúng không anh
Em của để dành anh hồi môn cha mẹ tặng
Thất thểu tha hương đôi đường trĩu nặng
Lên thác xuống ghềnh thầm lặng nuôi con

Bao nhiêu năm chân bước đã mỏi mòn
Sông sâu thẳm núi cao còn trùng điệp
Nhưng cứ tin để bình tâm bước tiếp
Suy nghĩ chi nghèo chỉ khổ đúng không anh

Tài sản các con đó mới của để dành
Anh vất vả em chắt chiu có được
Con khỏe con ngoan nghĩ tâm mình có phước
Được hưởng phúc phần tiên tổ ban cho

So sánh làm chi nhà nhỏ với nhà to
Xe đẹp xe sang xe cà tàng hay mới cũ
Chỉ cần vui có nơi về là đủ
Phương tiện để đi để đến chỗ ta cần

Mình phải vui sống thật với người thân
Vui vẻ bạn vẫn ân cần như thuở trước
Sống cứ nâng niu những gì ta có được
Thỏa mãn với đời vui vẻ giấc mơ trưa

Đời tròng trành ta dầu dãi nắng mưa
Vui vẻ sống sớm chiều yêu thương trẻ
Tìm kiếm nụ cười như em đâu dễ
Khổ trong tâm em vẫn nở nụ cười

Sông quê mình vẫn chảy mãi đầy vơi
Tâm tình nặng con người quê vẫn thế
Em dạy con hãy tự tin mạnh mẽ
Vui vẻ yêu đời khó dễ cũng vượt qua

Đời ngắn dài rồi ai cũng chia xa
Ta trả lại trần gian nơi cõi tạm
Gặp người vui nở nụ cười trong sáng
Hạnh phúc vuông tròn vui vẻ đúng không anh.

Ngày 14/03/2022

KỂ CHA NGHE BÓNG ĐÁ

Hai tuần rồi cha khuất núi quy tiên
Con buồn quá không muốn ra ngoài ngõ
Đi trường về con vào căn phòng nhỏ
Cố giấu nỗi buồn nhưng có giấu được đâu

Cha biết không con thích bóng từ lâu
Trận bóng hôm nay con có xem cha ạ
Con kể cha nghe sơ qua cha nhá
Chung kết Việt Nam đá đội Thái cha à

Sân Mỹ Đình rợp đỏ cờ hoa
Cổ vũ đội nhà Việt Nam nhiều lắm
Con ngồi xem mắt cứ nhìn say đắm
Ngắm quả bóng tròn ngắm cầu thủ đáng yêu

Phút 82 Tài đưa bóng rất siêu
Mạnh Dũng đánh đầu vào gôn cha ạ
Việt Nam ơi lòng con vui quá
Bóng đá nước nhà nam nữ đã thành công

Cảm ơn các em cầu thủ đã đồng lòng
Không để bóng lăn vào gôn Văn Toản
Khoảnh khắc hôm nay thật là mỹ mãn
Con chỉ buồn xem bóng thiếu hình cha.

Ngày 22/05/2022

LỜI NÓI DỐI NỢ CON

Em vẫn còn mắc nợ trần gian
Nợ đấng sinh thành em không trả nổi
Em nợ con thơ một lời nói dối
Con gọi điện về, mẹ quên gửi tiền con

Mẹ nói mẹ quên thực chất mẹ đang bòn
Con tưởng thật nhắc mẹ mai gửi nhé
Ngủ đi con mai đến trường cho khỏe
Con dạ, mẹ cười lời nói dối nợ con

Em nói anh em làm vợ chưa tròn
Anh lại nói thương con và em vất vả
Con nói mẹ cha cứ cười lên đi nhá
Chặng đường sau con trả nợ vơi dần

Em nợ bạn bè nợ cả người thân
Khi cần đến vẫn ân cần cho mượn
Hôm trước nằm mơ em gần được sướng
Thoát khỏi nợ tiền sướng cả giấc mơ trưa

Đường ngắn dài mấy ai được như mơ
Được sung sướng chỉ nằm chờ hưởng thụ
Hạnh phúc giàu nghèo biết đâu là đủ
Tối ngủ đang giàu mai hết đó thường thôi

Em vẫn cứ vui cứ cảm nhận cuộc đời
Em cứ sống cứ ân cần như thuở trước
Em cứ nâng niu những gì em có được
Mong ước an bình sống để yêu thương

Em đã đi qua hơn nửa chặng đường
Em được sống được mưu cầu hạnh phúc
Em cứ vui làm những điều em ước
Thả lỏng thân mình đếm ngược với thời gian.

Ngày 20/12/2021

CHÚ CŨNG LÀ CHA XEM CHÁU NHƯ CON

Con viết vài dòng chú Cảnh Quý của con
Người giỏi chữ từng giảng viên đại học
Thương vợ thương con chú rời xa đất Bắc
Từ giã giảng đường về mảnh đất miền Trung

Chú ruột kề cha lòng chú thật bao dung
Chú che chở chỉ đường tương lai cho các cháu
Cuộc sống đời thường gian truân con thấu
Chú cũng là cha của các cháu ở trong tâm

Tuần trước chú về tối đó con khóc thầm
Con thấy chú ngủ ôm cha như thuở bé
Chợt tỉnh giấc cha quàng tay rất khẽ
Cha ôm chú vào lòng như đứa trẻ lên ba

Con lớn lên từ điệu ví câu ca
Từ hạt lúa củ khoai trên quê hương Thanh Chương của mẹ
Con được chú thương từ lúc còn rất bé
Con bệnh chú về để chạy chữa cho con

Chỉ nghĩ thôi nước mắt con đã lưng tròng
Con chỉ biết lòng tri ân tạc dạ
Chú của con tấm lòng bao dung quá
Chú cũng là cha coi cháu cũng như con.

Nghệ An, ngày 28/12/2020

O THƯƠNG CHA VÌ KHÓ NHỌC NHẤT NHÀ

Em út của cha tên Nguyễn Thị Loan
Người giỏi chữ giảng viên đại học
Mỗi lần gặp cha O thường hay khóc
O nói thương cha vì khó nhọc nhất nhà

Mấy anh em thời trẻ học tập xa
Cha lặng lẽ ở nhà chăm ông bà và cố
Lịch sử thăng trầm qua nhiều biến cố
Cha vẫn cười vui và cố gắng vượt qua

O nói thương cha có đức tính thật thà
Cha lại nói thương O vì hay lo việc nghĩa
Năm tháng dần trôi đôi đường cách lễ
O vẫn đi về đất Nghệ để thăm cha

Ở giảng đường O thánh thót tựa chim ca
Khi về nhà lại giản đơn như cha vậy
Con thương cha và yêu O biết mấy
Nơi ấy quê nhà cha luôn nhớ thương O.

Nghệ An, ngày 10/12/2020.

Ái Quê

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: