Chùm thơ Phạm Thị Minh Thu

29/11/21 – 03:11

 

 

 

 

 

 

Tác giả: Phạm Thị Minh Thu

Thu ca

 

Mỗi buổi chiều về em ghé qua

Nhìn theo ngọn cỏ… lướt la đà

Trào dâng kỷ niệm khơi miền nhớ

Lắng đọng tâm hồn dạ xót xa

 

Em tìm ước hẹn những phôi pha

Lạnh lẽo Thu rơi tựa bóng tà

Thấp thoáng đâu đây người Lữ khách

Anh về mộng mị với Thu ca…!

 

Có phải anh về giữa cỏ hoa?

Dệt mộng Thu say… dệt nắng ngà

Ôm ấp bên em chiều hạnh ngộ

Hay đã đi rồi… đi mãi xa…!

 

 

 

Hai vì sao lạc

 

 

Nơi thăm thẳm… muôn vì sao lấp lánh

Gió đông về lành lạnh gối yêu thương

Dặm ngàn xa… nên cách trở đôi đường

Đêm lặng lẽ vấn vương miền hoang lạc

 

Niềm cô quạnh khiến đôi môi bỏng rát

Nhưng tim hồng vẫn dào dạt buông lơi

Tưởng như anh đang nhắn nhủ đôi lời

Dù cách trở… em ơi đừng buồn nhé!

 

Anh đã đến… tận chân trời dâu bể

Em ngậm ngùi… ôm ngàn lẻ một đêm

Ta ở đâu…? Trong giây phút êm đềm

Hay lạc giữa… bóng đêm nhìn sao lạc.?

 

Tình cô lái đò

 

Đò vẫn dạo khi đôi dòng cách trở

Cỏ May vàng rực rỡ khắp triền đê

Gió thổi nhẹ đẩy đưa vào nhung nhớ

Chiều hoàng hôn vụn vỡ đến ê chề

 

Đò lặng lẽ hồn lê thê ảo mộng

Dốc cạn lòng lạc lõng giữa mùa may

Miền ký ức chỉ còn là trống rỗng

Nhặt bông may từng cọng trút vơi đầy

 

Ta lạc bước hồn ngất ngây hương dại

Chuyện bến đò ân ái thuở hàn huyên

Nếu một ngày đò chiều đi xa mãi

Cỏ may ơi! Sao lý giải hai miền!

 

Hương cỏ may

 

Đường về lất phất bông may

Thu rơi nhỏ xuống ngất ngây giọt tình

Sóng lòng như thể lặng thinh

Hoàng hôn nhè nhẹ ngắm nhìn chiều trôi

 

Bâng khuâng nắng toả nghiêng trời

Mây hồng rong ruổi bến đời dịu êm

Gió thu lay bụi cỏ mềm

Ngọt ngào hương dại càng thêm ấm nồng.

 

Tủi dạ

 

Mưa chiều vang vọng lả lơi

Tay nghiêng nét hoạ bời bời viển vông

Đông về biết có hay không

Sầu vương tủi dạ ngấn dòng lệ khơi!

 

Đêm trường ngắm giọt mưa rơi

Tưởng như hoá thạch giữa trời lạnh băng

Bổng trầm vọng nguyệt choàng khăn

Thanh khuya hiu hắt dệt thành tấm tơ

 

Sợi vàng thắm đẹp lời thơ

Năm canh trầm mặc hững hờ mái hiên

Nửa chừng vẽ mộng trời thiêng

Màn sương phủ lạnh ngả nghiêng cõi lòng.

Phạm Thị Minh Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: