Chùm thơ – Phan Kỷ Sửu

07/02/23 – 10:02

Tác giả: Phan Kỷ Sửu

MỘT TIẾNG GỌI ẤY THÔI!

Vâng! Một tiếng gọi ấy thôi
Thiêng liêng biết mây trong đời phải chăng?
Vợ! Mình luôn phải gọi bằng
Nhịp tim, hơi thở rất thầm cũng say!
Đấy là nửa mãnh đời này
Là vầng trắng xóa đêm dài cô đơn
Là mùa Xuân xóa nỗi buồn
Là bao sức sống trào tuông, chan hòa
Vâng! Một tiếng gọi thiết tha
Ngọt ngào hơn khúc tình ca nồng nàn…
Là hơi ấm áp không gian
Là mênh mông nắng mai vàng bình minh
Là bao la cả biển tình
Là vô tận của riêng mình: vòng tay
Có nhau từ ấy, bao ngày
Cánh bèo trôi dạt từ đây neo bờ
Quả nhiên hơn những bất ngờ
Bóng đêm vụt hóa vần thơ đây rồi
Yêu nhau nên quá yêu đời
Có nhau điểm tựa nên vơi nhọc nhằn
Vì nhau, sóng dậy đất bằng
Cũng bên nhau vững đôi chân làm người
Giờ dù tóc trắng mây trời
Trước sau không nói hai lời bạc đen
Chữ tin muôn thuở làm nền
Vẫn là anh, vẫn gọi em trọn đời…

Tháng 9-2022

 

VIÊN PHẤN TRẮNG EM YÊU!

Với em như một bóng hình
Phải chăng viên phấn, người tình trăm năm
Em yêu từ thuở học vần
Phấn còn ghi mãi dấu chân học trò….
Phấn đi vào cõi ước mơ
Nên giờ đã hóa vần thơ cuộc đời…
Theo em từng bước thành người
Bảng đen, phấn trắng vòm trời bao la…
Phải chăng em một cánh hoa
Nở trên bục giảng mặn mà sắc hương
Đẹp làm sao những ngày thường
Má hồng lấm phấn dể thương vô cùng…
Thôi đừng vội xóa, thôi đừng
Để nguyên vậy nhé, cho lòng ai say
Lắm lần tan học, chiều phai
Mệt nhoài mà nụ cười này rạng hơn!
Phấn ơi! Máu trắng không hồn
Vẫn tha thiết nhắc con đường mình đi
Sáng trong màu phấn khác chí
Một màu thôi, chẳng chút gì lấm hoen
Lợi danh, vật chất bon chen
Chỉ là cạm bẩy, lụy phiền, thế thôi!
An nhiên, viên phấn trồng người
Lòng em mãi mãi vòm trời màu xanh
Nhanh lên mỗi bước hành trình
Dẫm lên gai gốc, đời mình lớn lên…
Phấn là nợ, phấn là duyên
Cũng là hạnh phúc riêng em ngập tràn
Nói sao trọn vẹn nồng nàn
Cái tình phấn trắng, thiên đàng tuổi thơ…

 

MỘT NỬA CỦA ĐỜI TÔI!

Một nửa của đời tôi
Không là nắng
Vẫn cho tôi ấm áp
Không là trăng vẫn bóng rằm dịu mát
Cho vần thơ tràn ngập giấc mơ…!
Không là mùa Xuân vẫn vàng rực chẳng ai ngờ?
Cánh mai Tết tỏa hương đời dào dạt…!
Không là nhạc mà dẫu bao nốt nhạc
Chẳng ngọt ngào hơn vị mật của vòng tay…!
Vành môi hồng không chút men cay
Mà sao tôi cứ say gấp ngàn lần rượu mạnh?
Một nửa của đời tôi dòng suối tình sóng sánh
Cho thơ tôi ngơ ngẩn mãi con đò…!
Có lẽ tự bao giờ
Tự luân hồi muôn thuở
Đã vàng đá bên nhau rồi đó
Để suốt đời yêu nhau!
Tôi rất hiểu những sợi tóc phai màu
Trên mái đầu em không phải vì năm tháng…
Mà chính là sự kết tụ những nhọc nhằn đeo đẵng
Những âu lo mang vị đắng thói đời!
Vâng! Mình đã đi qua cơn dông bão ngập trời
Và chứng tỏ chính mình thôi tự làm nên phép lạ…
Chính tình yêu mang sức mạnh tuyệt vời
Giữ vững bước ta đi không vấp ngã!
Một nửa của đời tôi
Với tôi là vô giá!
Và vượt hẵn những gì là tất cả!
Phải thế không em ơi ?
Đời đã chiều vẫn bình thản chung đôi
Hạnh phúc ấy được bao người trong cuộc sống?
Tôi nhìn thật rõ em! Người trong mộng
Để nói lời cảm ơn chân thực nhất trao em…
Cảm ơn số phận này kết chặt tơ duyên…!
Để một nửa đời tôi không thể thiếu…!

Tháng 3-2020

 

VALENTINE’DAY CỦA RIÊNG MÌNH

Valentine’s day của riêng mình
Dẩu không còn trẽ vẫn tình chứ em?
Vì “ bà ngoại” vẫn hồn nhiên
Vẫn đêm thành phố hoa đèn bên nhau!
Vẩn vào quán cốc ngày nào
Khó quên lắm vị ngọt ngào ly kem
Từng giây từng phút mình em
Chờ anh, trể hẹn lòng mênh mông buồn…!
Bao lần em giận mà thương
Bao lần đôi cánh môi son vẫn nồng…!
Rồi khi nên vợ thành chồng
Valentine vẫn màu hồng thế thôi!
Nhiều tình yêu chớm đôi mươi
Mình hai màu tóc, cuối đời vẫn Xuân!
Bên anh sao cứ ngập ngừng
Giỏ hoa anh tặng thẹn thùng thật sao ?
Thôi thỉ “Cởi áo cho nhau …”
Hát đi để nhớ “Qua cầu gió bay…”
Ngọt ngào giai điệu, anh say

Ôm cây đàn cũ những ngày vừa quen…!
Valentine’ day với em
Đời bao nhiêu tuổi cũng quên mất rồi…!

Valentine 2023

 

MẸ TÔI XA LẮM...!

(Kính tặng mẹ)

Để tưởng nhớ mẹ kính yêu của tôi
Mẹ xa, xa lắm, xa rồi
Mấy Vu Lan thắm thía đời mồ côi!
Mặc tình tóc hóa mây trôi
Trong con trái đắng vẫn rơi não nề
Chợ chiều vắng bóng mẹ về
Chờ ai? Ngoài lá ven đê rả rời
Không còn mẹ nữa, mẹ ơi
Chỉ còn hoa trắng bùi ngùi sáng nay
Áo ai hoa đỏ vừa cài
Ngời bao hạnh phúc ngập đầy trần gian
Mình con từng bước lang thang
Đường xưa bông vạn thọ vàng còn đây…
Con nghe ấm ấm trong tay
Hay tay mẹ dắt những ngày bé thơ?
Bây giờ dĩ vãng mịt mờ
Thoáng qua lặng lẽ. trong mơ mẹ cười…

8-2022

Ảnh minh hoạ intranet

ANH NÓI YÊU EM MỖI NGÀY…!

(Tặng bà xã yêu quý nhân sinh nhật 2 – 4)

Anh nói yệu em mỗi ngày cứ thế
Đã vợ chống vẫn cứ nói yêu nhau
Bằng nôn nao lời trái tim ngày trẻ
Để quên tháng năm nhuộm tóc bạc màu
Lời yêu nồng nàn không hề nhàm chán
Càng nói càng yêu càng dào dạt sóng trào
Không chỉ là một đỉnh cao lãng mạn
Mà để hồn nhiên mãi thuở ban đầu!
Anh nói yêu em mỗi ngày, từng ngày
Em chỉ trả lời bằng mắt nhìn đăm đắm
Để anh hiểu trên nét son hồng thắm
Vành môi em vàng đá chẳng hề phai!
Anh nói yêu em sinh nhật của anh
Thêm tuổi mới tình càng không biên giới
Tình cành xanh vời vợi đất trời xanh
Khi đã tạnh hẳn bao cơn bão nỗi
Vàng bạc với em không là tình yêu
Hàng chục tầng cao chẳng nên lầu tình ái
Mà ngọt ngào là bao tần tiện, chắt chiu
Nếp đạm bạc nuôi nghĩa tình lớn mãi
Anh nói yêu em mỗi ngày tha thiềt
Hạnh phúc này đâu cầu khấn, van xin
Mà khơi nguồn từ chân thành, mãnh liệt…
Từ chính mình bền bĩ ngẩng đầu lên
Anh nói yêu em mỗi ngày em nhỉ
Mấy mươi năm ngỡ vừa nói hẹn hò
Mình vẫn dạo đêm hoa đèn phố thị
Để giọt cà phê cuốn hút mãi vần thơ…

10-2022

PHAN KỶ SỬU

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: