17/08/23 – 08:08
SÔNG KÔN MÙA THU VỀ
Sông Kôn – Sông Kôn
Như chiếc khăn voan,
như chiếc gương trong
Núi ngã lòng sông, sông ôm ấp núi
Mùa thu về Sông Kôn lắng đọng
Nước nước, non non
Du khách xiêu lòng
Như mong Thôi Hiệu
Bóng tình thi nhân!
BẾN SÔNG
Tây Sơn từ mấy trăm năm!…
Dòng sông Kôn thủy thâm trầm ngàn xưa
Nước xanh thăm thẳm đò đưa
Tiễn lòng lữ khách, bến xưa Trường Trầu
Ai qua mới thấy nông sâu
Tình xưa nghĩa nặng, thấm lâu muôn đời!
RƯỢU BẦU ĐÁ
Chiều chiều nhấp chén rượu nồng
Đắng cay chua chát mấy vầng trăng rơi
Chập chờn quán khách ly bôi
Rượu thơm Bầu Đá đầy vơi ấm tình
Ngất ngây đánh chén nhục vinh
Chính rượu Bầu Đá là mình với ta.
Trần Đức Ái
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang