25/09/22 – 08:09
TRỞ LẠI CAO NGUYÊN!
Nay anh trở về nơi cao nguyên lộng gió
Một miền quê nơi đó có em
Cùng dân bản khua khúc nhạc cồng, chiêng
Anh lại cùng em ta lên nương làm rẫy!
Chim Chơ – rao trong cánh rừng vẫn vậy
Luôn rộn ràng thánh thót bản tình ca
Chú sóc vàng nhảy nhót cành cây già
Nèn đá kia là đà đôi cánh bướm!
Anh đi lên nương cùng em hái lượm
Những quả cà củ sắn trái bơ
Khi rảnh rỗi anh viết một bài thơ
Về những cô gái dưới bóng cây Kơ – nia rực rỡ!
Ôi cao nguyên với những cô gái rực lửa
Những chàng trai vạm vỡ chốn rừng thiêng
Anh đã từng đi khắp mọi miền
Nơi cao nguyên là mảnh đất hiền nhân hậu!
ĐÀ LẠT TRONG TÔI!
Tôi không phải là một nhà thơ
Nhưng khi đến Đà Lạt hồn mộng mơ như một chàng thi sỹ
Trên vách núi những dàn cây dương sỉ
Cạnh rừng thông già reo mãi khúc tình ca!
Đà Lạt mùa thu dưới ánh nắng chan hoà
Hồ Xuân Hương la đà những gợn sóng
Thác Cam Ly ngày đêm vang vọng
Về khúc nhạc giao mùa của người dân bản Cờ Ho!
Núi Langbiang đẹp như một giấc mơ
Đưa làn gió nhẹ về nơi Hồ Than Thở
Thung Lũng Tình Yêu với những chuyện tình dang dở
Làm lắng đọng lòng người trong làn sương sớm mùa thu!
Đà Lạt thật mộng mơ dưới những áng sương mù
Những làn gió thu trong ban mai mát lạnh
Những bông hoa Mimoza lấp lánh
Những ánh trăng rằm gợi nhớ mối tình em!
Sài Gòn, 04/9/2022
Phan Ngọc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang