Chùm thơ tình 999 – LƯƠNG KHÁNH VINH (Cần Thơ)

24/08/22 – 07:08

Tác giả LƯƠNG KHÁNH VINH

Nợ duyên

Duyên đến trong ta chút tình cờ
Cứ mãi bon chen thời chẳng được
Duyên kia là chỉ mệnh trời
Loanh quanh đeo mãi dòng đời mà đi

Yêu nhau ngày đó bởi tơ duyên
Tình nghĩa đơm hoa kết mộng đầu
Bao năm mái tóc bạc màu
Trao thân gởi phận bên nhau một đời

Duyên nghĩa nợ tình hỡi thế nhân
Lăn lóc trần ai thân tàn úa
Bao lần rong đuổi khôn nguôi
Lối mòn vạch rõ chông gai vượt ngàn

Thắm thiết men tình càng say đắm
Duyên vẫn còn đây lắm nụ hồng
Hương hoa thơm ngát cõi lòng
Nắng mai ấm áp tình nồng không phai.

                                                                                                   12/6/19

Nhớ… nhớ anh lắm!

Nhớ anh lắm hoàng hôn chiều mơ mộng
Con đường về em đong đầy nhung nhớ
Tia nắng nào sưởi ấm nỗi cô đơn
Nhóm cõi lòng yêu thương nồng rực cháy

Nhớ anh lắm tháng ngày dài mong đợi
Lúc điên cuồng lúc khờ dại mông lung
Nụ hôn đầu vương vấn chút thẹn thùng
Vòng tay chặt ung dung hòa nhịp thở

Nhớ anh lắm nỗi lòng em trăn trở
Yêu tha thiết dang dở chẳng đặng đừng
Giọt rượu nào say tình mãi không ngưng
Đường trần đó sầu thương muôn vạn lối

Em nhớ anh chiều tàn trong tăm tối
Trăng sao sáng mây trôi về viễn xứ
Đắm say tình ôm trọn kiếp tha hương
Về nha anh muôn phương là bến lạ

Em nhớ anh đêm về trong giá lạnh
Luôn gọi thầm oán trách tận canh thâu
Ân tình nầy thổn thức mãi về đâu
Lòng nhung nhớ khắc sâu tròn giấc điệp.                                                

24/6/20

Kiếp thăng trầm mộng tưởng…

Chân mỏi bước bao chuổi ngày lạc hướng
Trong muộn phiền lạc lõng lúc chơ vơ
Lang thang mãi đường trần luôn trắc trở
Để cách xa tan vỡ phút tương phùng

Nắng chói chang ôm ấp đến sượng sùng
Tim trống vắng thủy chung tìm lối mộng
Biết về đâu xa xăm bờ biển rộng
Đời bão giông cô độc đến cuồng si

Bóng đổ dài trong oán hờn ngây dạy
Chút giọt tình vay mang từng ngọn sóng
Mỗi chiều buông vắng lặng cõi mênh mông
Bao hoài bão lạc trôi vào sóng biển.

Đường vạn nẽo mây mù giăng khắp lối
Vạn lần trông khi tìm hoài chẳng thấy
Với thiên đường hay tủi nhục đâu đây
Đặng một đời lận đận mãi tối tăm

Đi cứ đi trong ngõ cụt muôn lần
Hố sâu thẳm lớn dần theo cay đắng
Đường trần gian khổ ải lẫn nhọc nhằn
Củng đời thường say nắng với thời gian

Tay nắm chặt yên bình luôn xa lánh
Mây vần vũ trời không hanh chút nắng
Lơ lửng trôi nhạt cả một vần trăng
Đêm than thở kiếp thăng trầm mộng tưởng.

                                                                                                28/9/20

Ảnh minh hoạ internet

Vũ trụ tỏ tình

Mây buồn lơ lửng trời cao
Gió thầm lặng lẽ tình trao gọi mời
Hư không vần vũ bao đời
Trăng tròn lưu luyến tỏ tình vấn vương

Cuồng phong bão táp thê lương
Xa chân lạc bước sầu thương ngại ngùng
Đêm đen bao phủ mịt mù
Trần gian quyến luyến thiên thu nghìn trùng

Bình mình đợi nắng tương phùng
Thương nhau trọn kiếp vẫy vùng dọc ngang
Hoàng hôn hạt nắng lao đao
Trần gian buông bỏ chia nhau muộn phiền

Bao la vũ trụ tìm quên
Không gian đợi gió triền miên nặng lòng
Biển trời xa thẳm mênh mông
Dỗ dành than thở mở lòng cho nhau

Ngàn sao lơ lửng trời cao
Sẻ chia cội phúc chói chang bầu trời
Mây chiều mỏi gối bơ vơ
Âm thầm nỗi nhớ cô đơn chiều tà.

                                                                                        17/8/2021

 Hạnh phúc là đâu?

Bình minh soi sáng ánh ban mai
Ôm trọn nỗi lòng dạ nhói đau
Hạt nắng đeo mang tình riêng cũ
Để mãi luyến lưu cảnh đời chiều

Xa tít chân trời muôn vạn lối
Quyến luyến sầu thương phút ngậm ngùi
Nắm chặt không rời lúc chia tay
Ân tình trao trọn buổi sum vầy

Đường sâu thăm thẳm khuất vần mây
Biển rộng bao la sóng thì thầm
Thỏ thẻ tiếng yêu hoài thổn thức
Ấm áp ngày về mãi đắm say.

Ngày tháng bao lần siết chặt tay
Trôi dạt cõi đời sớm ban mai
Thanh xuân ngẫm lại hoài tiếc nuối
Bình yên hạnh phúc gọi mời ai?

Hoài niệm trần gian là tri kỷ
Tình si bao đời mãi dấu yêu
Muôn trùng vạn nẻo về đâu đó
Lạc cả trời xa một buổi chiều.

Thổn thức đơn côi

Đơn côi giấc ngủ hoài trăn trở
Say mộng lạc tìm tâm cõi nhớ
Thổn thức bao chiều hồn phai nhạt
Rằng yêu và nhớ chỉ một thời

Tri kỷ chờ nhau bờ bến đợi
Lối mộng vào đời tợ giấc mơ
Ngậm đắng chua cay lúc bẽ bàng
Vỗ về sâu thẳm chút yêu thương

Hoàng hôn che khuất nỗi bơ vơ
Cô đơn lặng lẽ đến thờ ơ
Lối nhỏ đường về không bến đậu
Trống vắng tìm quên nhở một đời

Đoạn cuối sao đành xa cách biệt
Ký ức lạc về muôn vạn lý
Thỏa chí phiêu bồng hồn lãng tử
Phù vân lạc cõi tận thiên thai

Nợ kiếp trần gian một tiếng yêu
Mỏi mòn trông đợi mối tình si
Ân ái mặn nồng đêm mộng ảo
Muôn trùng vạn lý phận thuyền quyên.

LƯƠNG KHÁNH VINH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: