Chùm thơ tình 999 – Phạm Văn Việt (Hưng Yên)

24/06/22 – 03:06

Tác giả Phạm Văn Việt

Tương tư

Anh về giữa buổi xuân tàn
Thấy hoa xoan rụng giăng màn tím mơ
Vắng em nên gãy tứ thơ
Vầng trăng khuyết vỡ thẫn thờ đứng trông.

Bốn bề Nam Bắc Tây Đông
Vẫn ôm gió lạnh trong lòng quặn đau
Mây mù đè nặng đêm thâu
Khiến anh hóa đá trên cầu xót xa…                     

                                                                          29/02/2020

Ơ hay!

Ơ hay cái rét ngày đông
Vô duyên cứ ghẹo cải ngồng là sao?

Ơ hay gió bấc thì thào
Buồng đơn gối chiếc lẻn vào làm chi

Ơ hay tiếng hót Từ quy
Cuối thu còn đấy lặn đi đâu rồi

Ơ hay sao ở trên trời
Mới hơi lạnh đã vào ngồi trong mây

Ông Tơ bà Nguyệt còn đây
Sao em quạnh quẽ thế này? Ơ hay!                 

06/11/2018

EM

(Tặng M H

Kỷ niệm 10 năm ngày cưới chúng mình)
Không xinh nhưng thật ưa nhìn
Nói không khéo vẫn trung trinh mặn mà.
Không ưa cuộc sống sa hoa

Vẫn không ai bảo em là quá quê.
Không hiền lành, chẳng gớm ghê
Lại hay nhẹ dạ, thật thà, cả tin…
Sống ngay thẳng, ghét bon chen

Tham công tiếc việc đến quên cả mình.
Anh đi biền biệt việc binh
Ở nhà chỉ có một mình em lo
Chăm nuôi cha mẹ con thơ

Mái tranh vách sậy trống trơ xuềnh xoàng
Việc bệnh viện, việc cơ quan
Đồng lương còm biết sẻ san thế nào?..
Vẫn lo trọn vẹn trước sau

Không lời trách móc, không câu giận hờn
Giữ nguyên một tấm lòng son
Với cha mẹ, với chồng, con, mọi người..!
Cám ơn sông núi, biển trời
Cho tôi EM để cả đời tôi yêu!

                                   Lạng Sơn, 30/9/1983

Ảnh minh hoạ internet

Tình si

Anh gom sợi nắng giữa đông
Kết thành cả triệu đóa hồng tặng em

Anh gom gió bấc bên thềm
Dệt chăn ủ trái tim em ấm nồng.

Anh gom ngọn sóng trên sông
Xây cầu bảy sắc để cùng em qua.

Anh gom mọi bản tình ca
Trao em như một món quà trăm năm.

Anh gom tất cả trăng rằm
Dệt ga trải đệm ta nằm bên nhau.

Đã yêu có ngán gì đâu
Miễn là hạnh phúc dài lâu trọn đời!

                                                     05/12/2017

Mắt em

Xin em đừng liếc hướng này
Khiến anh thảng thốt chân tay rụng rời

Dao cau được ví mấy đời
Chẳng còn xứng nữa quẳng nơi xó nhà

Anh lên trời tận tít xa
Hái ngôi sao xuống để mà đọ xem

Sao run quá đứng dưới rèm
Ngó rồi chạy mất trong đêm một mình

Mẹ cho em cặp mắt xinh
Cho đời cả đợt sóng tình ngày xuân.

30/01/2021

Sợi nhớ sợi thương

Để tôi gội tóc giúp bà
Cho hương bồ kết đậm đà bền lâu

Tay tôi chẳng khéo lắm đâu
Vẫn mang hơi ấm tình sâu nghĩa dày

Đủ nâng niu mái tóc này
Sợi thương sợi nhớ tháng ngày truân chuyên

Nhớ khi óng ả đen huyền
Trường Sơn khói lửa xe duyên chúng mình

Bây giờ tuy chẳng còn xanh
Như vầng mây bạc kết thành bài thơ

Càng nhìn càng thấy ngẫn ngơ
Càng thêm tiếc mỗi phút giờ bay qua

Để tôi gội tóc giúp bà
Tay xoa từng sợi như xoa tim mình!

                                                    31/01/2022

Gặp lại em

Gặp em vào lúc cuối thu
Nắng hanh đã nhạt, sương mù đang giăng

Mùi rơm rạ mới hăng hăng
Gió đưa thoáng lạnh thung thăng khắp đồng

Đàn cò chạy trốn mùa đông
Sáo nâu khản tiếng trong lồng vẫn kêu

Khiến anh bối rối trăm chiều
Nụ cười héo hắt lòng phiêu diêu lòng

Thà rằng đừng gặp cho xong
Gặp rồi mãi biệt thì mong làm gì!             

                                                 9/ 2016

Trả nợ

Một mình ngồi tính suốt đêm
Bâng khuâng anh thấy nợ em quá nhiều

Đây, trả em mọi buổi chiều
Chờ anh với biết bao điều ngẩn ngơ

Hoàng hôn nhạt nắng vàng mơ
Lẻ thân con cuốc cạnh bờ ao xưa

Đây là chiếc nón ngày mưa
Tay em khẽ đỡ để vừa liếc nghiêng

Đây, lời hò hẹn tháng Giêng
Em trao anh tại chùa thiêng cuối làng

Đây, đầy một nón lá bàng
Chót rơi theo gió chiều vàng hanh đông

Đây, em cầm lấy bến sông
Chưa làm trôi mất những dòng thơ yêu.

Đúng là anh nợ em nhiều
Xin trả lại tất,
Chữ YÊU anh cầm!             

                         16/12/2016

Đừng dại

Chỉ vì cái tội tình si
Khiến bao nhiêu đấng nam nhi buồn rầu.

Thực ra có chuyện gì đâu
Mà lòng day dứt, giọt sầu sớm mai.

Chia tay!
Mọi sự an bài

Hãy mau kiếm lấy một ai đi cùng.
Thôi đừng nhớ nhớ nhung nhung

Thôi đừng tiếc kiếp phù dung ở đời
Thôi đừng ủy mị rã rời

Thôi đừng níu mãi những lời tái tê.
Thoát mau vũng nước u mê

Để lo cuộc sống bộn bề riêng tư.
Rõ rồi đâu thực đâu hư

Mạnh tay gạch một dầu trừ (-) là xong!
Khi niềm vui mới nhập phòng
Chớ mê muội cứ lòng thòng nhớ ai!         

                                                 02/7/2018

Vì…

Vì yêu cái nắng trưa hè
Mà râm ran bản nhạc ve sớm chiều

Vì yêu nhẹ nhõm cánh diều
Mà nồm đông cứ phiêu diêu giữa trời.

Vì yêu ngọn sóng trùng khơi
Mà thuyền mải miết dong chơi tháng ngày.

Vì yêu ong bướm mê say
Mà hoa cứ nở đó đây bốn mùa.

Vì mê chú tiểu trên chùa
Mà em như bị bỏ bùa …dở hơi!

Vì ghen hão với người thôi
Mà anh nhấp nhổm đứng ngồi không yên!             

                                              12/6/2019

Phạm Văn Việt

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: