Chùm thơ tình 999 – Trần Ngọc Tá (Quảng Trị)

30/06/22 – 07:06

Tác giả TRẦN NGỌC TÁ

Cửa Tùng xanh

Anh đưa em về Cửa Tùng,
Một chiều nắng hạ mênh mông biển trời.
Cung đường lộng gió ngàn khơi,
Sóng reo bãi đá, cát phơi nắng vàng.

Dang tay ôm bãi Nữ hoàng,
Ngỡ như đã rước được nàng về dinh.
Nghe du dương bản nhạc tình
Trời xanh hòa với biển xanh một màu.

Môi cười khát vọng trao nhau,
Nhìn ra mặt biển dạt dào sóng xô.
Ngàn năm con sóng vỗ bờ,
Để người đến đó, lòng ngơ ngẩn lòng.

Quảng Trị, 30/4/2022

Sông thơ

Nhớ em, anh nhớ rất nhiều,
Yêu em, yêu biết bao nhiêu cho vừa.
Thuyền tình ghé bến sông thơ,
Cho ta liền bến liền bờ với nhau.

Nhớ nhiều, nỗi nhớ đằm sâu,
Nhớ đi đâu, nhớ về đâu hỡi người.
Bờ môi tìm đến bờ môi,
Men tình say khướt, đầy vơi men tình.

Em về bến đỗ bình yên,
Mùa vui hạnh phúc con thuyền đến neo.
Đêm trăng lướt nhẹ mái chèo,
Ai đem thả xuống rất nhiều ý thơ.

                                                Sông Hiền, tháng 5/2022

Anh vẽ

Anh chưa hề cầm cây cọ vẽ,
Chân dung gương mặt một cô nàng.
Và đây, lần đầu tiên em nhé
Anh thả hồn theo cọ… đi hoang.

Anh muốn vẽ em bằng thơ thôi.
Bằng thơ, em đẹp tựa ngoài đời.
Bởi tay cầm cọ, tay ngoại đạo,
Nên vẽ hình em chẳng giống ai.

Dù sao đã vẽ tình lên giấy,
Vẽ rồi, ngắm lại thấy cũng vui.
Kìa ai trong ảnh, ai thế nhỉ?
Mà cứ nhìn anh, mỉm miệng cười.

Ảnh minh hoạ internet

Ngày của riêng em

Em không cần vàng bạc với kim cương,
Thiếu thứ đó cũng chẳng làm em xấu.
Này Anh yêu hãy lắng nghe em bảo,
Được bên Anh trao cạn hết men tình.

Dù ngoài kia đèn phố có lung linh
Có tấp nập người mua hoa tặng bạn.
Em bên Anh trong căn phòng lãng mạn,
Vẫn đong đầy những đắm đuối tình trao.

Em chỉ cần Anh hiểu, thật tâm giao,
Thế là đủ trái tim mình hòa nhịp.
Ở bên Anh, em thấy mình rất đẹp
Khoảng trời riêng, hạnh phúc quá đong đầy.

Tìm thơ cho em

Anh đi tìm cho em bài thơ,
Sau nửa trăm năm ngày gặp lại.
Ta lạc tay nhau thời vụng dại,
Tìm đâu trong ký ức phai mờ…

Anh đi tìm cho em bài thơ,
Gió thả xuống bên con đường vắng.
Bầy chim sẻ sà vào tận lán,
Hoa bèo tây tím cả mặt hồ.

Anh mãi tìm cho em bài thơ,
Bao năm tháng nhờ tim gói lại,
Nơi sâu lắng để lòng mong mãi,
Trả về nơi tuổi mộng học trò.

Anh tìm nơi bay lả cánh cò,
Nơi tập vở in hồng cánh phượng,
Nơi gốc ổi thơm lừng trái chín,
Để thả hồn trong mắt em mơ…

Anh tìm về lớp học ngày xưa,
Em bỏ quên nụ cười con gái.
Nụ cười xinh cứ theo anh mãi,
Vào trang thơ đến tận bây giờ.

Anh đi tìm cho em bài thơ
Cảm xúc cứ đầy lên da diết.
Gửi cho em vần thơ Anh viết,
Vẫ còn nguyên năm tháng dại khờ.

Chữ duyên

Ta đi giữa cõi đời thường,
Chữ Duyên đâu lại tìm vương vấn vào.
Ông Trời ở tận xanh cao,
Sắp chi để trói lòng nhau thế này.

Hương tình gửi cả vào đây,
Trần gian một kiếp, đêm ngày nhớ mong.
Yêu thương chôn chặt trong lòng,
Gặp nhau chóc thoáng, tình nồng đã say.

Ngày qua ngày, lại qua ngày,
Bóng chim tăm cá lạc bầy gọi nhau.
Ước gì làm lại từ đầu,
Để đèn khuya giữa canh thâu chẵng tàn.

Duyên Trời ghép chữ miên man,
Mà quên chữ nợ nên đàn đứt dây…

Tình già

Ta lên thành phố ngàn hoa,
Để đi cho hết tình già với nhau.
Mây trôi trắng cả mái đầu,
Trời xanh, phố núi điệp màu thông xanh.

Xuân Hương, hồ gợn sóng tình,
Ta đi dưới phố, phố nhìn ta đi.
Phố ghen một khúc tình si,
Phố bao nhiêu tuổi mà bì với ta.

Ta đi giữa phố ngàn hoa,
Tay trong tay vẫn mặn mà lắm thôi.
Nghiêng vào Anh nữa em ơi
Để đi cho trọn cuộc đời với nhau.

Mộng mơ, đồi Mộng Mơ nào,
Mà lên đến đó, nhìn nhau ta cười.
Thác chiều chảy mãi không thôi,
Nắm tay nhau để một đời thác reo.

Ta yêu phố núi rất nhiều,
Tình ta với phố bao nhiêu cho vừa.
…Ra về lòng những ngẩn ngơ,
Đắm trong tình phố, tình thơ, tình già.

Hoà nhịp con tim

Có những ngày em đến với riêng Anh,
Sau cánh cửa buông rèm nhung hạnh phúc.
Chỉ còn yêu thương ngời trong ánh mắt.
Chỉ còn hai ta hòa nhịp con tim.

Có những ngày em đến với riêng Anh,
Em toả rạng sau cánh hồng lộng lẫy.
Như mùa Xuân say nồng đang trỗi dậy.
Trong vòng tay, trong ánh mắt đa tình…

Có những ngày căn phòng nhỏ lung linh,
Bởi em đến, toả mùi hương ngây ngất.
Ta bên nhau, hồn thơ ru điệu nhạc,
Khung trời yêu vần vũ gió mưa tình.

Anh và em cùng lắng nhịp con tim,
Và không muốn rời xa nhau nữa bước.
Ở ngoài kia vũ trụ đầy mơ ước,
Cũng không sao bằng thế giới riêng mình.

Sẽ trọn đời ta hòa nhịp con tim,
Em yêu nhé yêu em nhiều lắm đó.

Hai nỗi nhớ tìm nhau.

Hôm nay nghỉ, anh về nơi trống vắng,
Ngày cuối tuần, hai nỗi nhớ tìm nhau.
Xa em rồi, Anh chẵng biết đi đâu.
Cứ lang thang nghĩ về nơi xa vợi.

Em góc bể nhớ thương, anh chân trời chờ đợi.
Ai hiểu mình trong những lúc đơn côi.
Nỗi nhớ quá gần, nỗi nhớ của ta ơi.
Em đừng chia ai nỗi nhớ này em nhé.

Hai nữa tình yêu cùng bên nhau lặng lẽ.
Nhớ nhau nhiều, nỗi nhớ đọng sầu thêm.
Ngày xa nhau, lời ước hẹn còn nguyên,
Để Anh nhớ đến tận cùng nỗi nhớ.

Cứ yêu xa, cứ mãi hoài cách trở.
Em cho Anh một nỗi nhớ đong đầy.
Em cho Anh một tình yêu đắm say.
Để Anh viết những vần thơ run rẩy.

Ôi những vần thơ cuồn cuộn chảy,
Về phương em, nỗi nhớ quá phong tình.
Ở hai đầu nỗi nhớ thổn thức Tim,
Đêm sâu lắm làm sao ta chịu được.

Nếu có ước, bây giờ anh chỉ ước.
Được bên em trong những phút giây này.

Về với quê mình

Theo em về với tháng ba
Xuân chín mọng như làn môi con gái.
Sóng ghen tuông níu chân thời nhỏ dại,
Gió vô tình vồn vã ký ức xưa.

Cuối con đường vắng lặng, có câu thơ
Ai đã bỏ quên thời dĩ vãng.
Tháng ba quê mình trong veo sợi nắng,
Đường về làng, xanh mướt màu xanh.

Mắt em cười -hai giọt nhớ long lanh.
Tiếng hát bay lên, ân tình níu lại.
Về Cửa Tùng rồi, em có đãi
Người đi xa, bữa sứa cuối mùa không.

Anh ngồi bên biển đẹp đến nao lòng,
Chiếc thuyền nhỏ nằm dài nghe sóng hát.
Hòa với những hàng dương reo điệu nhạc,
Như đắm hồn trong những bản tình ca.

Anh đã về, xuân chín mọng tình ta,
Bừng trỗi dậy tình yêu thương cuộc sống.
Anh chẵng mơ xa tìm khát vọng,
Về với tháng ba, về với quê mình.

Với những nụ cười, ánh mắt lung linh…

Ánh sao khuya

Em thức giấc giữa đêm dài tĩnh lặng,
Nhìn bầu trời lấp lánh ánh sao khuya.
Bối rối lòng em một cơn gió thoảng,
Xao động con tim nỗi nhớ dội về.

Em lạc vào anh như lạc giữa cơn mê,
Đêm sâu quá và anh thì xa quá.
Em là sao giữa bầu trời yên ả,
Đưa anh về tràn ngập giấc mơ yêu.

Có bao giờ anh đếm được bao nhiêu,
Những vì sao lấp lánh tình em đó.
Em gửi cả yêu thương và nỗi nhớ,
Cho ân tình uống cạn một đời Anh.

Giữa canh khuya, em lẻ bóng một mình,
Những vì sao đêm, sao ơi có biết.
Em nhớ anh, nỗi nhớ càng da diết,
Đêm cô phòng, vời vợi ánh sao khuya.

Em gửi

Em gửi cả vào Anh
Hồn thơ sâu lắng nhất.
Nhạc tình em réo rắt
Đưa Anh vào lãng du.

Em gửi rất nhiều mơ
Vào trang thơ em viết.
Điều gì Anh có biết
Qua năm tháng đợi chờ.

Em gửi gì Anh ơi
Em cũng không biết nữa.
Khi tình yêu gõ cửa,
Ta trao nhau hương đời.

Gửi về Anh niềm vui
Bao điều em cảm nhận.
Em gửi vào khoảng lặng,
Chỉ riêng mình Anh thôi.

Chỉ là Anh, Anh ơi,
Em gửi vào nhiều nhất.
Những ngày trong xa cách,
Gửi về Anh nụ cười.

Em gửi rất nhiều lời,
Những gì em không nói.
Vậy nên Anh đừng hỏi,
Người tình của em ơi.

Trần Ngọc Tá

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: