03/02/23 – 07:02
KỶ NIỆM THÁNG BA
Ta đón hạ bằng hoa mộc miên đỏ
Điểm chút nắng hồng buổi sáng bình minh
Tuy đơn sơ nhưng nồng thắm nghĩa tình
Của huyền thoại một loài hoa tình ái
Cũng ngày ấy thủa yêu còn vụng dại
Theo anh về khi nở rộ mộc miên
Ta nắm tay xây đắp mộng tình duyên
Được chúc phúc giữa hai bên nội ngoại
Ngày em về bước chân còn e ngại
Sợ làm đau cả những vật vô chi
Anh nhìn em cũng không biết nói gì
Vì chúng ta mới bước ra từ vở!
Đến hôm nay! Bốn lăm năm chúng mình bươn chải
Cuộc sống tuy có lúc bổng lúc trầm
Tháng Ba về tim vẫn luôn rạo rực
Vẫn nồng nàn sắc đỏ như mộc miên.
Kỷ niệm 9/3/1975
ĐÓN HẠ
Tôi muốn viết bài thơ tình đón hạ
Thấy nắng vàng nên gió cũng lả lơi
Để tặng em từ mênh mông thương nhớ
Bởi hương xuân còn vương chút đâu đây
Tôi viết thơ tình – lúc xuân vừa mãn
Khi tóc mình đã nhuộm trắng thời gian
Nhưng mắt em vẫn da diết nồng nàn
Như ngày đầu ta mới vừa gặp mặt.
Hẹn cùng nhau, sẽ nắm tay thật chặt
Đi hết cuộc đời bão tố chông gai
Viết một bài thơ tình đẹp thật dài
Cho nguồn cảm xúc chào dâng mãi..
Tháng Ba ơi! Trời xanh xanh dáng ngọc
Nên xung quanh cảnh vật đẹp lạ lùng
Ta bên nhau mà bâng khuâng đến thế
Để hạ về
Thấy gió
Cũng mong manh.
THU BUỒN
Thu có gì?
Mà sao buồn đến thế
Để lá vàng – đưa gió khẽ chao nghiêng
Ta lại nhặt mùa lá rơi đếm tuổi
Thấy lao xao – thu nữa đã lại về
Nên hoa sữa đã thơm lừng đầu phố
Và đâu đây hương ổi chín rụng cành
Cho thu buồn… để bỗng thấy cô đơn
Ta đã hiểu, thời gian qua rất vội
Tuổi thu à! Đi chầm chậm thôi nha
Thu hôm nay! Có gì mà thấy lạ
Không ấm nồng không thổn thức như xưa
Để tâm hồn thì chông chênh ngược hướng
Và vần thơ
Không còn viết cho ai!
THU VÀNG
Chiều mùa hạ gió nồm nam thổi nhẹ
Gió đung đưa chùm hoa tím cuối mùa
Tôi dắt em đi giữa triền con dốc
Nắng trải vàng mềm mại dưới gót chân.
Gió lao sao chim đang vẫn chuyền cành
Cái nắm tay không như thời con gái.
Nhưng vẫn nồng nàn như buổi sơ khai
Giọng nhẹ nhàng em khe khẽ bảo
Chầm chậm thôi anh nay tuổi đã già
Không thể ồn ào như hồi còn trẻ
Trời cuối hạ những cơn mưa chợt đến
Thội mưa đi cho giải cái oi nồng.
Hãy nắm tay nhau cho lâu hơn nữa
Vì cuộc đời vẫn bước tiếp nhé em!
Rồi sẽ đến, mùa thu vàng rực rỡ
Cho chúng mình mãn nguyện với thời gian!
LẶNG LẼ ĐÓN THU
Thôi tạm biệt! Ta chia tay mùa ha
Đón thu về tĩnh lặng thật mênh mang
Không nồng nàn, bỏng cháy như tuổi hạ
Mà dịu dàng – êm ả đó là thu
Chào thu nhé! Ta đón thu thanh thản
Không vội đâu vì quy luật cưỡng cầu
Tóc bạc mầu khẽ nhẹ bay trong gió
Nở nụ cười mãn nguyện tuổi hoàng hôn
Cám ơn nhé! Đời đã mang em tới
Giữ cho ta cuộc sống bớt chông chênh
Đã cùng ta năm mươi năm duyên nợ
Bước song hành trên cuộc sống mưu sinh
Để hôm nay thu về trong nắng ấm
Buông bỏ ưu phiền – buông bỏ lo toan
Hãy vui cười như thời ta còn trẻ
Thật nhẹ nhàng – mình lặng lẽ đón thu!
Bùi Huy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang