05/07/23 – 07:07
ĐA TÌNH
Đa tình rơi xuống giếng khơi
Dao cau mắt liếc cá bơi chẳng đành
Đa tình gieo xuống sân đình
Thắt lưng bỏ xõa chúng mình à ơi
Đa tình giăng lưới giữa trời
Đôi lòng cùng cưỡi chung đôi thuyền rồng
Đa tình khẽ uốn lưng ong
Phỉ nguyền loan phượng tang bồng khúc nhôi
Đa tình kẽo kẹt đưa nôi
Tiếng ru như cả ngàn lời đắm say
Đa tình níu ánh trăng gầy
Gió đưa những mộng hương bay la đà
Đa tình cau thắm trầu già
Môi mềm ngọt nước những là khúc duyên
Đa tình ơi! Đợi trăng lên
Đôi ta chung bóng phỉ nguyền ước mong
Đa tình rớt xuống dòng sông
Thuyền anh bơi giữa sóng lòng xôn xao
Khép đôi mi ướt chênh chao
Đa tình rơi xuống lạc vào hồn anh.
ĐÓN CHỜ NẮNG ĐỔ
Nóng thật rồi xa cách nhé nàng Bân
Áo đan xong hết lạnh hoài rơi rớt
Mưa vần vũ báo ngày hè khốc liệt
Nắng lửa ơi ta đã sẵn sàng rồi
Lại một mùa bão lụt tới gần nơi
Có còn không những chuyện làm từ thiện
Vẫn yêu sao đất Việt ngàn thương mến
Luôn ấm nồng những tình nghĩa sẻ chia.
28/5/2022
HỌC TRỘM
Nàng là gái rượu con ông giáo
Tôi trọ nhà nàng góc lối ra
Hoa thắm đang mùa say cuối cấp
Cha thường bắt luyện cả thơ ca
Nàng không thích những bằng cùng trắc
Đối ngẫu vần năm tứ tuyệt ba
Gặp lối đi chung nàng khẽ bảo
Thơ phiền giúp tớ trả bài cha
Rồi đưa một tập Đường Thi cảo
Lấp lánh huyền mơ rũ nụ hoa
Ngẩn mặt hương đưa vèo khuất cửa
Vài câu nhớ trả cuối tuần nha
Thế là gánh tội đêm qua sáng
Học trộm Đường Thi viết thử qua
Tứ tuyệt đương nhiên phần mở cõi
Đôi dòng biến thể tập dò la
Nửa năm cũng được đôi bài khá
Nàng lấy đưa thầy gọi có a
Chỉ mỗi cầm thơ là khuất bóng
Không hề cảm kích một hai ba
Hôm rày chẳng gặp thơ ùn lại
Giận dỗi yêu thương ngúc ngoắc xa
Thoáng một tin đưa nàng xuất ngoại
Thi Đường lả tả trắng nền hoa
Nửa chừng gẫy gánh thơ hời hợt
Từ bấy lòng thơ cũng đoạn ta
Chẳng khóc mà đau chừng biển mặn
Chuyển nhà ngớ ngẩn cất lời ca.
Hà Nội, 01/4/2023
BẠN ĐẾN CHƠI
Gió đổi mùa đêm đã buông rồi đấy
Màn nhẹ phủ đường lòng vui biết mấy
Bạn phương xa lạc bước đến thăm nhà
Đã nhiều tháng năm khuất mặt lòng xa
Câu thơ chắp thiếu người nâng nhịp kế
Đèn vàng tỏa tường vôi hoa khe khẽ
Áo sờn vai đôi kẻ phất hoàng bào
Nào dốc ly ngoài cửa gió lao xao
Lòng hớn hở chỉ đôi mi mắt ướt
Cùng ôn nghèo nhớ khổ ngu ngơ trước
Và những điều vụng dại giấu vào tim
Đưa câu họa thơ chảy phố im lìm
Ngoài trời hửng hồn phiêu diêu lửa cháy.
27/11/2022
THƠ VÀ TÌNH
Thơ là mạch sống của tình
Vần thơ ghép nối chúng mình nên duyên
Bao năm lòng nặng ưu phiền
Thơ không gặp bạn thuyền quyên hững hờ
Đêm về u uẩn giấc mơ
Canh dài ướt đẫm một bờ tóc mai
Đêm sương giọt ngắn giọt dài
Chuông chùa văng vẳng có ai tỏ bày
Tay mình lại nắm bàn tay
Thơ – Tình nuôi mộng chờ ngày nắng lên
Trời cao như tỏ nỗi niềm
Bút hoa đã được nên duyên tấn tần.
19/6/2022
Bùi Nhân Quý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang