Chùm thơ tình – Dậu Nguyễn (Long An)

03/07/23 – 03:07

Tác giả Dậu Nguyễn

 

BẾN SÔNG QUÊ

Cho anh về nơi ấy bến sông quê
Mà năm tháng đong đầy bao nỗi nhớ
Câu thơ nào vẫn còn bao dang dở
Da diết lòng ta tha thiết đến vô vàn

Sông quê ơi còn đó những xốn xang
Trầm lắng thế mà chứa chan kỷ niệm
Vẫn trong ta với bao nhiêu lưu luyến
Câu hát sông quê cứ lặng lẽ theo về.

Còn không em chiều buông phủ trên đê
Giọt sầu nắng tỉ tê rơi lặng lẽ
Thoáng đâu đây trong gió chiều thổi nhẹ
Ôm giấc nồng say khe khẽ tiếng ru hời

Chiều sông quê con nước cứ chơi vơi
Bao thương nhớ cứ dần trôi mãi miết
Tiếng yêu nào vẫn đâu đây tha thiết
Một giấc mơ hoang lầm lũi những dại khờ.

Một chút nồng say để giờ thấy bơ vơ
Một khoảng lặng như đợi chờ thương nhớ
Sông quê ơi! Ta mãi còn nặng nợ
Nhớ thương nhiều con nước lững lờ trôi

Ngày xa quê bao tha thiết bồi hồi
Bỏ lại tình em với khung trời kỷ niệm
Bỏ lại bến quê nụ hôn nồng quyến luyến
Bỏ cây si già lặng lẽ giữa cô đơn.

Bỏ lại yêu thương xen lẫn với giận hờn
Bỏ ghế đá công viên chiều hò hẹn
Sông quê ơi! Chắc giờ buồn trống vắng
Lặng lẽ đôi bờ trầm lắng tiếng mưa rơi

Anh và em giờ sao lắm xa xôi
Nghe vọng thời gian như bên bồi bên lỡ
Sông quê ơi! Một tình yêu vụn vỡ
Ru mãi ngàn năm nặng nợ một câu thề…

Dấu yêu ơi lời hát cứ đê mê
Chiều trên bến có ai về không nhỉ…
Đôi mắt buồn như đêm dài mộng mị
Nhỏ xuống đời ta rơi rớt một cuộc tình.

Rơi xuống dòng sông những vầng sáng lung linh
Mà bến đợi là neo sầu nhung nhớ
Thời gian ơi! Hãy cho ta nồng hơi thở
Để ta về kể chuyện bến sông quê.

Long An, 15/6/2023

Ảnh tác giả chụp

 

TÂM SỰ TUỔI XẾ CHIỀU

Tuổi xế chiều như ngọn đèn hiu hắt
Vệt nắng hoang tàn vương vấn chút tơ vương
Tuổi xế chiều da diết những yêu thương
Thương tóc xanh đã nhuốm màu sương trắng.

Tuổi xế chiều nỗi buồn trong câm lặng
Sóng cũng chẳng gào biển cũng chẳng ầm vang
Vết chân chim còn lại giấc mơ hoang
Mà năm tháng cứ lụi tàn vụn vỡ.

Tuổi xế chiều với bao điều dang dở
Buồn vu vơ như giọt nắng bên thềm
Tuổi xế chiều mơ cuộc sống ấm êm
Vui hạnh phúc nhìn cháu con thành đạt.

Tuổi xế chiều yêu làm thơ ca hát
Yêu cánh cò yêu tiếng hát chim ca
Yêu cánh đồng xanh yêu tình nghĩa thiết tha
Rồi năm tháng ta lại về cát bụi.

Thương tuổi già tự mình ta an ủi
Dệt vần thơ ta kết bạn tâm tình
Không cần mơ tiền bạc nhà đẹp xinh
Mong sức khỏe an bình theo ngày tháng.

Tuổi xế chiều như màn đêm tối sáng
Cứ hanh hao cứ hiển hiện cuộc đời
Tuổi xế chiều như bóng ngã chơi vơi
Tâm tĩnh lặng giữa dòng đời hối hả.

Đã qua rồi một thời bao vất vã
Tuổi xế chiều giờ mong được an yên
Không ốm đau và không mãi buồn phiền
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến…

24/5/2023

Tác giả Dậu Nguyễn

 

VẪN MONG MỘT NGÀY  
                              CHO TA ĐƯỢC BÌNH YÊN…

Vẫn mong một ngày cho ta được bình yên
Qua ô cửa ta nhìn qua lăng kính
Dẫu vẫn biết còn bao nhiêu toan tính
Nhưng một thoáng buồn cho ta nhặt niềm vui.

Vẫn mong một ngày ta được sống bình yên
Qua nụ cười tươi ta thấy lòng thanh thản
Dẫu vẫn biết ngày mai trời sẽ sáng
Như sóng hôn bờ sao cứ ngỡ là mây.

Vẫn mong một ngày ta được sống bình yên
Qua những thương đau khi lòng không trắc trở
Dẫu năm tháng còn đây bao nặng nợ
Hay chỉ là trăng là gió với mơ màng.

Vẫn mong một ngày cho ta được bình yên
Qua những ấu thơ bằng lời ru của mẹ
Dẫu là những dòng sông một thời thơ bé
Qua những ân tình nặng nợ ơn sâu.

Vẫn mong một ngày cho ta được bình yên
Về với chiều quê thả diều đá bóng
Về với đêm trăng cùng chị Hằng ra ngắm
Ước mơ say thương lắm quê nhà.

Vẫn mong một ngày cho ta được bình yên
Về với sông quê vẫy vùng sóng nước
Cho dẫu thời gian bôn ba xuôi ngược
Vẫn mong ngày về nơi ấy một niềm vui.

Vẫn mong một ngày cho ta được bình yên
Cho dẫu vầng trăng không cùng soi chung bóng
Cho dẫu thời gian đâu rồi trong vô vọng
Ta vẫn mong một ngày cho ta được bình yên.

Long An, 03/12/2022

Ảnh tác giả

 

GIÓ ƠI…!

Gió ơi! Gió đã về chưa
Cho ta tìm lại dấu xưa muộn màng
Gió đi lòng mãi xốn xang
Ta về góp nhặt mây vàng đong đưa.

Gió bao nhiêu gió cho vừa
Nhớ bao nhiêu nhớ vẫn chưa thỏa lòng
Thôi rồi hết nhớ hết mong
Gió đi để lại say nồng em ơi.

Cho anh nhặt lá vàng rơi
Để em với gió bao lời yêu thương
Cho anh nối những con đường
Để em về lại khu vườn mến yêu.

Gió ơi! Ta nhớ gió nhiều
Gởi hương cho gió nắng chiều mộng mơ.

Long An, 28/6/2023

Ảnh tác giả chụp

 

CON VỀ THĂM MẸ

Bao năm xa quê hương
Chiều nay con về lại
Nhưng mẹ đã không còn
Đã xa rồi xa mãi.

Con lặng buồn đứng trông
Bên ngôi nhà của mẹ
Nơi ấy đang vọng về
Tiếng ru hời khe khẽ.

Con chơ vơ giữa đời
Như cánh chim phiêu bạt
Thương lắm mẹ hiền ơi
Đâu lời ru ngào ngạt.

Mẹ nằm dưới mẹ sâu
Con vẫn muốn nguyện cầu
Cho mẹ được siêu thoát
An yên mãi cuộc đời.

Thời gian trôi quá nhanh
Đã bao lần thay lá
Đã bao mùa bão dông
Nỗi nhớ cứ se lòng.

Nơi ấy mẹ bình an
Nghìn thu an giấc nghĩ
Xin mẹ chớ u phiền
Đừng buồn chi mẹ nhé.

Chúng con giờ đã lớn
Biết tập tễnh làm người
Biết chu toàn trách nhiệm
Nơi ấy để mẹ vui.

Ngày tháng cứ dần trôi
Lớn lên người mỗi ngã
Dòng đời bao hối hả
Cơ cầu chuyện sinh nhai.

Năm tháng cứ dần phai
Mái đầu giờ đã bạc
Nhớ ngày xưa mẹ hát
Ru con say giấc nồng.

Ôi! Tình mẹ mênh mông
Như nước xuôi về biển
Như trời cao lồng lộng
Còn mãi đến ngàn năm.

Chiều nay con lại về
Thì thầm bao nỗi nhớ
Nhớ thương mẹ vô bờ
Nước mắt chảy vào thơ.

Rồi ngày mai trở lại
Nơi đất khách quê người
Vẫn hằn sâu nếp nhớ
Hình bóng mẹ trong mơ.

Muôn đời con khắc ghi
Ơn cha và nghĩa mẹ
Đã cho con thành người
Đã cho con tiếng cười.

Để đời mãi thêm vui.

Long An,12/6/2023

Ảnh tác giả chụp

Dậu Nguyễn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: