07/09/23 – 09:09
ĐÀN BÀ EM
Ta viết gì cho em…
Người đàn bà đã bao đêm cứ lặng thầm trăn trở
Những giấc mơ đặt bên thềm nỗi nhớ
Vẫn nồng nàn như hơi thở giữa mùa thu
Ta viết gì cho em…
Người đàn bà đã chín mọng nỗi suy tư
Gom nhớ thương vào câu từ dung dị
Đời nắng, mưa nhọc nhằn chưa vơi nghỉ
Nhưng tình thơ vẫn thủ thỉ hạt gieo mùa
Tuổi xuân qua làn son sắc vẫn trêu đùa
Một đốm lửa cũng thổi bùng thu khao khát
Một ngọn gió cũng xua tan nắng hè ngột ngạt
Ngày đợi chờ, đêm thỏ thẻ hát tình ca
Ta viết gì cho em…
Người đàn bà như vầng trăng khuyết dưới nhành hoa
Ôm bờ vai tự ru mềm qua từng đợt sóng
Dỗ dành con tim say bến bờ ảo vọng
Vẫn ước ao cháy bỏng của một thời
Ta viết gì cho em…
Khi mùa thu về hình bóng cũng hao gầy
Thời gian trôi lá vàng bay theo chiều gió cuốn
Chải lọn tóc, soi chiếc gương trong đêm muộn
Nâng chén ngà… môi uống cạn tự tình say
Sau một đêm… rồi đi qua hết một ngày
Hãy vui lên cho cuộc đời đơm hoa, kết nụ
Vẫn mặn mà duyên em “người đàn bà cũ”.
Mắt, môi cười quyến rũ mộng trinh nguyên
Viết cho em
Bằng tất cả nỗi niềm riêng
Như hạt phù sa nuôi vụ mùa đầu tiên trên cánh đồng vàng chín
Người đàn bà với trái tim mang bao thầm kín
Nên bài thơ còn bịn rịn nửa chừng xuân!
Nghị Nguyễn
THU VỀ CHẠM NHÁNH CA DAO
Thu về chạm nhánh ca dao
Có đàn cò trắng bay vào bay ra
Mẹ cò đi cấy đồng xa
Cái tôm cái tép giúp bà thổi cơm
Thu vàng cong cớn cọng rơm
Trâu nằm nhai nắng còn thơm vụ mùa
Tiếng gà vọng gáy ban trưa
Cầu vồng đi đón cơn mưa xa gần
Đàn gà nhớn nhác ngoài sân
Sẻ nâu nhặt thóc đánh vần ê a
Đung đưa nụ bí, hoa cà
Làn hương khẽ chạm điệu đà heo may
Quả na ngái ngủ mắt cay
Mẹ ngồi bấm đốt ngón tay chín rồi
Em ra hái đọt mồng tơi
Bần thần trong dạ nhớ lời mẹ ru
Hàng cây rộn tiếng chim gù
Nghe dòng sông chở mùa thu đã về
Cỏ gà, cỏ ấu triền đê
Một thời lăn lóc say mê dẫm bừa
Thu về khẽ chạm vần thơ
Nụ cười khoé mắt chạm bờ lưng ong
Lúa thì con gái trổ đòng
Dư âm tát nước gầu sòng đêm trăng
Giấc mơ trốn đậu cung Hằng
Thu man mác nhớ dùng dằng xuyến xao
Tuổi thơ rón rén mận đào
Dắt heo may nhẹ bước vào vườn thơ.
Nghị Nguyễn
FOREVER…
Anh gói lại những nỗi niềm xưa cũ
Gửi lại em những ấp ủ trong tim
Nhớ không em ngày tháng ấy êm đềm
Bước cùng nhau đi trong miền ký ức
Anh ngồi đây nghe đêm dài thổn thức
Tiếng mưa rơi như tiếng nấc giữa đêm
Vẫn là em người con gái yếu mềm
Cùng nụ cười cho anh niềm hạnh phúc…
Nhưng giờ đây nụ cười hiền lúc trước
Đã bên ai chung bước với người ta
Để lại anh hình bóng khó phai nhòa
Để anh sống không còn là anh nữa
Vẫn còn đây lời ngày nào đã hứa
Mãi bên nhau hạnh phúc tựa trăng sao
Nhưng đâu hay lời hứa sẽ phai màu
Và hạnh phúc đâu phải cầu là được
Vẫn còn đây đường cũ ta chung bước
Giờ mình anh lặng lẽ ngước nhìn mưa.
Đoạn Tâm
Eva Hoàng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang