09/08/22 – 10:08
Hà Nội ơi!
Hà Nội ơi nay đã xa rồi
Hơn mười năm chưa lần trở lại
Nhưng trong tôi vẫn còn nhớ mãi
Kí ức xưa vọng lại bồi hồi
Hà Nội ơi thương quá đi thôi
Đêm trở gió vấn vương mùi hoa sữa
Con đường rộng rợp tán hoa rực lửa
Hàng phượng già canh cửa mái trường xưa
Hà Nội ơi yêu biết mấy cho vừa
Mặt nước Hồ Tây lăn tăn cơn sóng nhẹ
Dắt tay nhau lời thì thầm nói khẽ
Mai xa rồi nhớ nhé phút bên nhau
Hà Nội ơi lắng nghe tiếng mưa rào
Rơi tí tách trên mái chùa Trấn Quốc
Tôi sẽ về sau bao nhiêu lần khất
Để cùng người dạo bước Chợ Đồng Xuân
Hà Nội ơi sao lòng mãi bâng khuâng
Tháp rùa đó bóng in nghiêng đáy nước
Mặt Hồ Gươm sóng sau xô sóng trước
Tôi sẽ về thỏa mong ước bấy lâu.
Dòng sông hấp hối!
Sông Nhuệ ơi, người hấp hối rồi sao
Luồng không khí thở vào nghe khó nhọc
Mùi ô nhiễm mỗi ngày thêm tăng tốc
Nước đen ngòm làm xấu mặt sông quê
Sông Nhuệ ơi, Hà Nội luôn cận kề
Dòng uốn lượn ôm trong lòng đất mẹ
Mang phù sa theo dòng xuôi mạnh mẽ
Vun bồi thêm bao thế hệ người qua
Sông Nhuệ ơi, sao Người chẳng rên la
Lại chịu đựng trong lòng bao ô uế
Nhiều ngày qua nước chảy về tràn bể
Vẫn oằn lưng lặng lẽ cam đành sao?
Người Hà Nội, Hà Nam rất đổi tự hào
Có sông Đáy chi lưu dòng sông Nhuệ
Nay đau rồi mỗi bước chân khệ nệ
phổi xanh nay đã chuyển màu đen
Hà Nội ơi, đừng đóng cửa cài then
Đừng chờ đợi nhìn dòng sông lịm chết
Hãy chung tay phục hồi dù mỏi mệt
Kéo dòng sông từ cõi chết trở về.
Cảm xúc từ Sông Nhuệ, 12/7/2022
NGUYỄN THỊ KIM SA
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang