04/01/23 – 07:01
Anh vẫn đợi
Anh vẫn đợi dù thu tàn nắng hạ
Ngọn gió lành trả em lại bên anh
Trời vào thu cũng có ngày mây tạnh
Ấm lòng nhau hạnh phúc sẽ quay về
Anh vẫn đợi mặc dòng đời dâu bể
Sá gì đâu khi bóng xế đêm tàn
Dù nắng hay mưa đá mòn sông cạn
Dù thời gian có nhuộm trắng mái đầu
Anh vẫn đợi như Hải Đăng đau đáu
Trông xa khơi mòn mỏi đón con tàu
Mặc sóng xô hay dông bão dâng trào
Thì em ơi! Thế nào anh vẫn đợi!
Buồn hiu hắt
Thuở tuổi đôi mươi tuổi ngọc ngà
Ân tình giễu cợt với trăng hoa
Rồi nay một bóng hoàng hôn chết
Lặng cả không gian ánh nguyệt tà.
Nhớ
Thức đêm mới biết đêm dài
Thương ai mới biết vì ai tôi buồn
Nặng lòng mỗi buổi chiều buông
Bâng khuâng đêm muộn vấn vương canh tàn.
Trống vắng
Thời gian trôi nặng nề lắm vậy?
Trái đất này như đóng thành băng
Người không động cỏ cây chết lặng
Mây ngừng bay nắng cũng hanh vàng
Mình một mình hồn phách miên man
Thương càng thương nhớ tràn nỗi nhớ
Trái tim buồn lạc giữa hoang sơ
Lặng như tờ một cõi cô liêu.
Chia tay
Có thể nào như thế được sao em?
Đời buồn tênh khi nắng vẫn tươi hồng
Ta không thiết cuộc đời ta đang sống
Chỉ thầm mong ngày tháng cũ quay về
Để ngày dài không phải kéo lê thê
Đêm sương lạnh tái tê thèm hơi ấm
Người phụ người là phụ cả hồng ân
Đã dày công bày xếp cuộc tao phùng
Đất trời này dù có lắm bao dung
Cũng ngàn năm không gặp lại bao giờ
Mãi muôn đời réo rắt một vần thơ
Cho ai đó héo gầy trong nỗi nhớ.
NG VĂN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang