07/01/23 – 07:01
Anh nói yêu em mỗi ngày
Anh nói yêu em mỗi ngày cứ thế
Đã vợ chồng vẫn cứ nói yêu nhau
Bằng nôn nao lời trái tim ngày trẻ
Để quên tháng năm nhuộm tóc bạc màu
Lời yêu nồng nàn không hề nhàm chán
Càng nói càng yêu càng dào dạt sóng trào
Không chỉ là một đỉnh cao lãng mạn
Mà để hồn nhiên mãi thuở ban đầu!
Anh nói yêu em mỗi ngày, từng ngày
Em chỉ trả lời bằng mắt nhìn đăm đắm
Để anh hiểu trên nét son hồng thắm
Vành môi em vàng đá chẳng hề phai!
Anh nói yêu em sinh nhật của anh
Thêm tuổi mới tình càng không biên giới
Tình cành xanh vời vợi đất trời xanh
Khi đã tạnh hẳn bao cơn bão nỗi
Vàng bạc với em không là tình yêu
Hàng chục tầng cao chẳng nên lầu tình ái
Mà ngọt ngào là bao tằn tiện, chắt chiu
Nếp đạm bạc nuôi nghĩa tình lớn mãi
Anh nói yêu em mỗi ngày tha thiết
Hạnh phúc này đâu cầu khấn, van xin
Mà khơi nguồn từ chân thành, mãnh liệt…
Từ chính mình bền bỉ ngẩng đầu lên
Anh nói yêu em mỗi ngày em nhỉ
Mấy mươi năm ngỡ vừa nói hẹn hò
Mình vẫn dạo đêm hoa đèn phố thị
Để giọt cà phê cuốn hút mãi vần thơ.
10-2022
Xứ hoa đào ngày xưa em hát
Em hát “Ai lên xứ hoa đào…” heo hút
Phố trên cao đồi núi rợp nghìn hoa
Ngày xưa ấy trong tôi bất ngờ cháy rực
Anh đào ơi! Biền biệt mấy mùa xa
Nhớ vô vàn, nhớ miên mang, nhớ lắm!
Chiều sương mơ dốc phố cũ bên em
Giá buốt tan dần vì tay trong đầy nắng
Thuở tình đầu thao thức mãi đôi tim
“Ôi Màu hoa đào, màu hoa đào…” em hát
Lắng vào tôi vành môi ấy, màu hoa
Trên đường hoa con bướm nào ngơ ngác
Như lần đầu sương khói cuốn lời ca….
Giờ ai hát “Ai lên xứ hoa đào đừng quên…”
Tôi vẫn nhớ mà tặng ai đào nhỉ ?
Mùa hoa đào, màu hoa yêu còn đấy
Phố thưa người không thấy bóng hình em
“Ai lên xứ hoa đào” ai ướp mật
Chảy vào tôi thành giọt đắng thật rồi
Từng bước nhỏ tôi lại về Đà Lạt
“Thành phố buồn” một thuở vẫn buồn ơi!
10-2022
Chỉ là mơ
Thu rơi thầm chiếc lá khô
Thu bay lất phất giọt mưa phố chiều
Thu vào song cửa buồn hiu
Thu rưng rưng mắt ai nhiều tâm tư
Lặng trông phương ấy mịt mờ
Nhớ dòng sông, nhớ con đò, lũy tre…
Mà mơ một chuyến tàu về
Bước qua lối nhỏ, đường quê ngập ngừng
Mà thèm được ngủ trong lòng
Mẹ yêu không có mùa Đông bao giờ
Cứ mong đâu đó bất ngờ
Còi tàu vang vọng giấc mơ ngỡ ngàng.
7-2022
Chút tình xa gởi Ban mê
Gởi về núi thẫm, rừng sâu
Ban Mê quyến rũ, ngọt ngào Tây Nguyên
Gởi tình ngày hội cồng chiên
Ngất ngây điệu múa cả đêm trăng tròn
Gởi đàn voi phía Buôn Đôn
Hội đua rột rã vấn vương bước về
Gởi vào đôi mắt Ê Đê
Ba Na ngơ ngác ai mê đắm hồn
Hội Cà phê, Hội Lớn khôn…
Bập bùng ánh lửa rực nguồn dân gian
Xanh ngời hồ Lắk mơ màng
Đắc Mil độc một lang thang gọi đời
Thác ngàn huyễn hoặc yêu ơi
Thủy Tiên, Bảy Nhánh kia rồi Dray-K’nao
Giữa thiên nhiên chẳng khác nào
Khác xa bất chợt lạc vào thiên thai
Vần thơ mình đắm men say
Rượu cần đã cạn, đã đầy giấc mơ
Ban Mê ơi chẳng bao giờ
Rừng sâu núi thẩm phai mờ trong tim.
8-2022
Phan Kỷ Sửu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang