28/02/23 – 04:02
CHỈ CÓ ANH VÀ EM
Cảm ơn đời cho em đến bên anh
Dù ngoài kia tiếng mưa rơi nức nở
Để anh thấy ánh bình minh rực rỡ
Trên đường đời hạnh phúc mãi ở bên
Khoảng trời nào mãi xanh mát… dịu êm
Là khoảng trời khi có em bên cạnh
Khoảng trời em muôn vì sao lấp lánh
Một khoảng trời chỉ có anh và em.
01/2023
EM CÓ BIẾT…?
Em có biết khi đông về… ảm đạm?
Gió mùa qua cho má thắm nhạt phai
Cho màn đêm dường như mãi kéo dài
Cho bình minh sáng mai đâu còn nắng
Em có biết đông về trong thinh lặng?
Màn sương buông giăng trắng ở triền đê
Trên lối cũ thiếu vắng bước ai về
Căn gác nhỏ…. lòng tái tê nỗi nhớ
Em có biết đêm đông dài…. trăn trở?
Mưa giọt buồn nức nở với màn đêm
Chiếc lá úa rớt rụng khẽ bên thềm
Cho trái tim mang bao niềm cảm xúc
Những vần thơ đêm đông nhòe nét mực
Năm canh dài thao thức chẳng thành câu
Căn phòng trống mang một nỗi u sầu
Đông đã về bao lâu em có biết?
01/2023
GỬI VÀO TRONG GIÓ
Anh đã gửi tình anh vào cơn gió
Mang đến em những tiếng nói thầm thì
Đến bên em gió có nói điều chi?
Hay là chỉ mơn man làn môi thắm
Anh yêu em ở tận cùng sâu thẳm
Nơi con tim thắm đượm giọt tình nồng
Một tình yêu cháy bỏng em biết không?
Qua bão giông và muôn vàn thử thách
Vẫn biết tình yêu… không khoảng cách
Khi vắng em sao thấy lạnh trong lòng
Để đêm về chỉ có nhớ với mong
Mang tâm tư anh trải dài trang giấy
Nhớ em lắm anh viết thành thơ vậy
Để tình này như vậy mãi không phai
Cho tình yêu như thế mãi mãi dài
Khi giấc mơ tương lai đang chờ đón…
9/2/2023
LỄ TÌNH NHÂN
Tháng hai, mười bốn lễ tình nhân
Lời thơ anh viết… nhuốm phong trần
Gửi em một đời… yêu tha thiết
Lãng du dừng bước… đẹp nét xuân
Tháng hai rộn rã… lễ tình nhân
Ba mươi năm trước anh ngại ngần
Trước em một lời… đâu dám nói
Chỉ biết lặng im, dáng bần thần
Trái tim trao em… sáng trong ngần
Bao lời… anh gửi theo gió xuân
Mang đến bên em tình nồng ấm
Yêu cả cuộc đời… vạn mùa xuân
Ngày lễ tình nhân trong tiết xuân
Tặng em tất cả tuổi thanh xuân
Tình thương rộng trải theo ngày tháng
Tặng em luôn cả… kiếp phong trần.
10/2/2023
LỐI CŨ
Lối cũ ta về… cây đẫm sương
Không gian tĩnh lặng đến lạ thường
Mờ ảo phía xa như chợt thấy
Một dáng thân quen cuối chặng đường
Lối cũ ta về… xa cách xa
Sương buông trĩu nặng trước hiên nhà
Một thủa thân quen ùa trở lại
Một thoáng bồi hồi theo gió xa
Khắp nẻo dâng đầy hương mùa Xuân
Gặp lại người xưa… thoáng tần ngần
Khát vọng tình yêu thời… bỏ lỡ
Hẹn ước trăm năm… thoáng phù vân
Có lẽ, thôi đành… ta buông xuôi
Ngoài kia lộc biếc đã đâm trồi
Tình xưa trả lại… trong nuối tiếc
Hoàng hôn lặng lẽ khuất sau đồi.
5/2/2023
Đỗ Hồng Quang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang