20/06/23 – 10:06
TIẾNG VE
Vẫn còn tĩnh mịch màn đêm
Trăng vừa chênh chếch bên thềm ngó qua
Bỗng đâu tiếng nhạc vỡ oà
Réo lên lanh lảnh khúc ca hạ về
Rộn ràng lắm bởi tiếng ve
Đem theo cái nắng của hè sắp buông.
GẶP LẠI THÁNG SÁU
Ta lại quay về với tháng sáu ngày xưa
Bao năm xa cách mà ngỡ vừa hôm trước
Nhẹ lay cánh phượng gió đẩy đưa xuôi ngược
Lòng chợt bâng khuâng bàn chân bước ngập ngừng
Tháng sáu nơi này chợt khoé mắt rưng rưng
Chợt tràn kỷ niệm bởi đã từng giận dỗi
Uớc mơ hoài bão của một thời nông nổi
Vừa thấy thân thương cũng rất đỗi ngọt ngào
Xa cách lâu rồi trong dạ thấy chênh chao
Bạn chắc còn nhớ ngày nào vui gặp gỡ
Dòng thư lưu bút vẫn ghim đầy trang vở
Giọng nói cô thầy đâu đó ngỡ còn vang
Ta lại trở về đón tháng Sáu mùa sang
Gặp chuyến đò cũ vừa nhẹ nhàng cập bến
Nơi mà để lại ánh mắt đầy lưu luyến
Ký ức học trò ta nguyện khắc trong tim.
HOÀI NIỆM
Em tìm gì trong vệt cũ thời gian
Để tháng sáu cứ nồng nàn cháy bỏng
Mây mùa Hạ đỏ ráng chiều lại ngóng
Hoài niệm xưa cùng ước vọng quay về
Em tìm gì chiều nhạt nắng triền đê
Bằng lăng tím giữ lời thề khờ dại
Mặc Trinh nữ nép mình e ấp mãi
Gót chân trần hoang hoải níu lời thương
Em đợi gì mà đáy mắt vấn vương
Chút khắc khoải cuối con đường kỷ niệm
Ve than thở suốt một đời tìm kiếm
Khúc nhạc sầu khâm liệm cõi hồn hoang
Em tìm gì giữa cái nắng chói chang
Dư âm gọi tình khúc vàng Hạ cũ
Để nỗi nhớ mặc thời gian bụi phủ
Chợt hao gầy chẳng thể giữ ngày xanh.
NỬA CUỘC ĐỜI
Mỗi sớm mai khi giật mình thức giấc
Chợt thấy ta bên triền dốc cuộc đời
Phía sau là một khoảng vắng chơi vơi
Ở nơi đó chứa buồn vui một thuở
Nửa cuộc đời còn bao điều trăn trở
Những ân tình muốn trả vẫn chưa xong
Bao buồn vui còn canh cánh bên lòng
Nơi sâu thẳm có nỗi niềm chưa tỏ
Người ta bảo trần gian là quán trọ
Biết ta còn ở lại được bao lâu
Bởi phải nhường cho người sẽ đến sau
Nên trân trọng khoảng thời gian còn lại
Ta muốn gửi một chút tình ngang trái
Ở trong lòng đã cất giữ từ lâu
Muốn trao người, mà người mãi nơi đâu
Đành day dứt gửi vào trong nỗi nhớ.
NGẪM
Có tuổi rồi ta bớt những sân si
Ai thế nào ra sao thôi cứ kệ
Không nặng lời hay chê bai thậm tệ
Không khẩu ngôn để rước nghiệp vào lòng
Có tuổi rồi buông bỏ hết cho xong
Chuyện đáng quên thì hãy quên cho nhẹ
Không nông nổi phát ngôn như lúc trẻ
Trưởng thành rồi bớt nói những lời cay
Trung niên rồi sống chậm lại mới hay
Nghe và ngẫm để nhìn xa trông rộng
Kiểm soát tâm không cho mình nổi nóng
Rồi phán xét với lửa hận trong lòng
Có tuổi rồi sống thanh thản như không
Mong tâm tịnh bớt muộn phiền nương náu
Lựa lời hay mỗi khi ta xuất khẩu
Trung niên rồi chỉ mong được bình yên.
HƯƠNG NGUYỄN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang