Chùm Thơ Tình Khúc Mùa Đồng – Tác giả Bùi Hữu Gia

17/11/22 – 07:11

Tác giả Bùi Hữu Gia

 

Đông về

Đông về bỗng thấy tái tê
Trăng đi đâu mất gió về kéo mây
Che đi đôi má em đây
Đôi môi em mọng những đầy khát khao

Người ơi người ở nơi nao
Có hay em nhớ em vào em ra
Biết bao ngày tháng đã qua
Hoa thơm thiếu bướm trăng tà ích chi?

07/11/2021

Ảnh minh hoạ internet

 

Nỗi nhớ mùa đông

Mùa đông về giá buốt căm căm
Con đường nào ngăm ngăm lạnh lẽo
Mưa phùn dầy bùn nhẽo chân đi
Bước chân trần trượt di trên đất

Dáng mẹ gầy tất bật còn đây
Kịp vụ mùa vội cấy mạ non
Vẫn lưng thon từ thủa còn son
Bao tình cảm chồng con tha thiết

Trái tim hồng bao năm mải miết
Tỏa ấm lòng da diết quê hương
Nơi xa ấy còn vương nỗi nhớ
Thuở xa rồi mãi ở trong tim.

                            11/2021

 

Nghiệt ngã đầu đông

Ta gặp gỡ quen nhau
Lúc trưa hè rực rỡ
Rồi ta lỡ thân nhau
Khi thu về mát mẻ

Tưởng trời thu vui vẻ
Dịu êm mãi trong xanh
Bỗng đông về rất nhanh
Ta thấm lạnh hơi men

Ôi tình ghen cay đắng
Đâu còn nắng đầu đông
Thật nghiệt ngã chờ trông
Bản tình ca mùa đông.

17/10/2021

 

Hà Nội mùa thay lá

Hà Nội… mùa vàng cây thay áo
Xào xạc lá khô nhẹ bước vào
Xứ sở thần tiên nào nỗi nhớ
Em đi trong gió trở cuối mùa

Đông đi xuân đến đùa trong gió
Lộc đỏ còn non ló đầu cành
Lá  xanh xưa tưởng thành dĩ vãng
Giờ bỗng đua tranh trải tán bàng

Người đi xa nhớ hàng cây cũ
Giờ cũng già nua đủ phong trần
Bao năm vẫn thế vẫn như vần
Nhớ về Hà Nội nhớ vần thơ.

22/03/2022

 

Rét tháng Ba (rét nàng Bân)

(Mùng một tháng Ba Nhâm Dần)

Tháng Ba về… nàng Bân lại rét
Mặc Mộc Miên đỏ nét chân quê
Lạnh vài hôm an ủi tràn trề
Người thiếu phụ vụng về đan áo

Cho chồng yêu chống rét năm nao
Rủi mùa đông nhanh vào xuân quá
Rồi xuân qua đầu hạ đến rồi
Mà áo ấm chồng thôi được mặc

Rét vài hôm trời làm cho khắp
Những người thương lại thắp tình yêu
Nắng lại lên bừng sáng rất nhiều
Đỏ cả trời mỹ miều hoa gạo…

Đã bao đời… thế nào cuối xuân
Cứ tháng Ba… lại rét nàng Bân
Để người đi… lại nhớ bần thần
Một tấm áo… muôn phần thương nhớ.

01/4/2022

 

Em có về cùng anh

Em có về miền Tây Bắc cùng anh
Ngắm cánh đồng luôn non xanh bát ngát
Ruộng bậc thang uốn lượn mát chân mây
Em sẽ cùng anh vui với cỏ cây

Và em nhé hòa điệu xòe ngây ngất
Cùng bà con vui chất ngất Miền Tây
Ngày mùa về gặt hái khắp đó đây
Tiếng chày giã gạo mới đầy trong nắng

Em có về vùng tươi hoa ban trắng
Nơi lúa trải vàng hoa nắng trong mây
Em có theo anh đi khắp đó đây
Miền Tây Bắc núi giăng dây lúp súp

Quê hương mình đẹp lắm núp nương ngô
Em có làm cây nứa khô anh lột áo
Tiếng vi vu anh thổi sáo sớm chiều
Đàn trâu béo vẫn mĩ miều đệm nhịp

Nhanh lên em để chúng ta theo kịp
Đoàn xe tải vẫn nhộn nhịp chở hàng
Lên Tây Bắc vui rộn ràng làng bản
Lại về xuôi đầy lâm sản quê mình.

                                                     14/6/2021

 

Gió bấc đầu mùa

Gió Bấc về đêm đông phần phật
Gió từng cơn gió giật liên hồi
Mưa được thể mưa ôi lạnh mướt
Như ngàn kim đâm buốt thịt da

Gió đầu mùa năm nay thật lạ
Mới tháng mười đuổi vạ thu đi
Nép vào anh em ghì nỗi nhớ
Giá bây giờ sắn bở bốc hơi

Ta vừa đi vừa hưởng lộc trời
Cho ấm bụng làm vơi cơn đói
Hay được ngồi ôm nơi bếp lửa
Để chúng mình chia nửa bắp thơm

Thật giản đơn chỉ cơm canh ngọt
Cùng sẻ chia giọt đắng giọt cay
Anh và em cứ thế ngày ngày
Vượt gió buốt cầm tay ta bước.

20/10/2022

 

Bần thần

Ráng chiều đông thẫm chuyển sắc ghi
Em bỗng dưng lặng lẽ quay đi
Phải chăng anh chót nhỡ điều gì?
Hàng cây xanh cũng thấy thầm thì

Có phải anh làm gì em hỡi
Với ai kia hay bởi mắt anh
Hình bóng ai tươi xanh đắm đuối
Với nụ cười không tuổi hơn em

Hay chỉ là hờn ghen vô cớ
Của tình yêu nhắc nhở anh thôi
Anh bỗng dưng bần thần thấy tội
Biết nói gì hay đợi sớm mai.

18/12/2021

 

Tặng người xa xứ

Người ta ơi… nơi phương xa lạng lẽo
Xứ Anh đào người có thấy rét không
Mùa đông này tuyết trắng xóa phương đông
Phòng trống không dù ắp đầy nhung nhớ

Bởi lâu lắm thiếu vắng một bóng Nở
Dù chăn dầy đệm ấm lỡ cũng không
Bốn bức tường thèm trời xanh lồng lộng
Bước trên đường lớn rộng… thiếu bờ vai

Tiền nhiều lắm nhưng hồn ai đói rét
Thức ăn đầy mà dạ bẹp trống không
Băng tuyết dày chỉ thèm một nụ hồng
Ủ trong đá chờ mùa xuân lồng lộng

Mặt trời lên là ấm mộng ước ao
Bỗng bừng nở hoa anh đào rực rỡ
Đã bao ngày trong thân già bùng vỡ
thế gian này đừng bỏ lỡ ai ơi

Hết đông dài mùa xuân mới đến thôi
Hỡi xin người đừng hoài rồi đừng phí
Tuổi đời xanh một lần chỉ có thế
Xin chúc người mùa xuân về ấm yên!

31/12/2020

 

Có lẽ nào

Có lẽ nào em lại quên anh
Chim vẫn hót trên cành xanh lá
Có phải là vội vã trong anh
Hoa thôi nở tim anh rạn vỡ

Có lẽ nào đôi ta bỡ ngỡ
Khi chúng mình chót nhỡ gặp nhau
Trời bỗng sáng rực rỡ muôn màu
Mắt đắm đuối nhìn nhau hẹn ước

Có lẽ nào em bước sang ngang
Để tình anh nhỡ nhàng đến thế
Và tình ta sao lại không thể
Có lẽ nào như thế, em yêu!

12/11/2021

Bùi Hữu Gia

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: