07/11/22 – 02:11
Tình đông yêu thương
Chớm Đông rồi sao anh để em trông?
Tuyết sương rơi đã giăng khắp vườn hồng
Em chạnh lòng tha thiết nổi chờ mong
Bụi thời gian không xoá mờ kỷ niệm
Bóng hoàng hôn đã loang nhanh chiều tím
Chút mơ màng em tìm kiếm niềm thương
Lúc xưa anh đưa đón khi tan trường
Qua con đường nơi bến mộng thường xuyên
Ký ức ùa về lòng em xao xuyến
Hương tình như quyến luyến níu đông sang
Mưa liên hồi cây cối ngã ngổn ngang
Cơn gió thổi từ đại ngàn đưa tới
Thu đi rồi còn luyến tiếc lá rơi
Đêm cô quạnh nghe hồn vơi nổi nhớ
Bến mộng tình còn lưu hình muôn thuở
Chàng ra đi có còn nhớ lời thề?
Dẫu đôi ta xa cách biệt sơn khê.
Nhưng tình hẹn ước lời thề còn giữ
Chàng còn giữ ảnh hình nàng thi nữ
Để duyên hồng thắm đẹp chữ yêu thương.
Nhớ mãi tình đông
Gió mơn man cuốn thu đi vội vã
Đông tràn về chiếm hết cả yêu thương
Chiều mưa buồn lòng ai mãi tơ vương
Khoảng trống vắng khúc tương tư sầu nhớ
Heo may về sương giăng còn bỡ ngỡ
Nắng nhạt phai vì luyến nhớ bâng khuâng
Bến hương yêu còn lưu giữ bước chân
Cây thầm thì chuyển dần màu tình ái
Trăng cô quạnh mong tình ai trở lại
Để duyên xưa thắm mãi tình chung thủy
Hãy trao nhau những yêu thương thiện ý
Khúc nhạc lòng thi vị ấm tình Đông
Mong anh về thắp ngọn lửa tim hồng
Để sưởi ấm cho lòng em bớt lạnh
Khi anh về hết cô quạnh vầng trăng
Tình mộng đẹp em dành tặng riêng anh
Trời giao mùa nắng chẳng còn vàng hanh
Tuyết sương rơi nắng quẩn quanh nhung nhớ
Có phải chăng tình yêu là muôn thuở
Buổi hẹn về em mãi nhớ tình Đông.
Hạnh phúc tình đông
Thu ra đi mang theo ánh nắng vàng
Đêm se lạnh tiết Đông sang vừa bện
Anh hãy giữ ấm khi phố lên đèn
Và nhớ giữ vẹn tình em chung thủy
Ngoài trời lạnh anh choàng khăn thật kỹ
Bến hẹn tơ duyên hoan hỉ tình ta
Hàng cây bằng lăng giờ đã ra hoa
Như chào đón tình ta về hội ngộ
Đôi ta bên nhau từ mùa lá đổ
Kỷ niệm xưa nơi bến ngộ tình thơ
Duyên gặp phận trao nhau điều bất ngờ
Anh hẹn ngày trở lại ta chung lối
Chiều Đông sang thời gian trôi rất vội
Mong anh trở về nối lại duyên xưa
Tình đôi ta tha thiết mấy cho vừa
Em hạnh phúc khi tình xưa trở lại.
Đông ước hẹn
Đông đến rồi sao ta mãi mơ màng
Ôm giấc mộng níu trăng vàng ghì tim
Khiến hồn ta phải mơ tưởng kiếm tìm
Hình bóng chàng hiện ấp ủ ước mơ
Đã qua rồi thời hờn dỗi vu vơ
Làm tim em thẩn thờ trong giây phút
Xuyến xao lòng nghe tim yêu thúc giục
Tìm đâu ra tình khúc đẹp thiết tha
Nhớ khi xưa ngắm sao thưa quê nhà
Chàng thủ thỉ lời tình ca ước hẹn
Em nhìn chàng mắt nghiêng che e thẹn
Ước đông về ta trọn vẹn duyên tơ.
Đông sang
Hương xưa bay thoảng vườn nhà
Vạt nắng óng ả chan hoà hàng cây
Đông về gió cuốn mây bay
Trôi theo sợi nhớ lâu nay cất dành
Đông sang nắng chẳng còn hanh
Dịu êm mát mẻ trời xanh mùa vàng
Hoạ mi khoe sắc dịu dàng
Hương tình quyến rũ nồng nàn se duyên
Đông đến ước hẹn lời nguyền
Trăm năm tri kỷ thuyền quyên đợi chờ
Tím chiều đan lối mộng mơ
Xuyến xao một thuở tình thơ ngọt ngào.
Tình đông nhớ
Giao mùa chớm Đông se lạnh
Em mang vạt nắng cất dành vào tim
Gởi người xa khỏi kiếm tìm
Những ngày giá rét níu ghìm hiu quạnh
Thu ơi sao vội qua nhanh
Để ai thương nhớ tuổi xanh thầm thì
Vấn vương vần thơ thi sĩ
Bằng lăng chen nở hương vị thơm nồng.
16/10/2022
Huỳnh Thị Quý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang