08/11/22 – 10:11
Cung đàn lỗi nhịp
Đời vắng anh rồi vui với ai
Một chiều lá đổ gió thu phai
Mưa ngâu xối đất buồn khôn tả
Nhịp cầu ô thước đã chia hai
Lỗi nhịp cung đàn sầu để lại
Phím chùng day dứt nỗi u hoài
Bài ca anh hát đêm vụn vỡ
Ngân tiếng nhạc lòng nói hộ thay
Đêm nay bão rớt se se lạnh
Tiếng gió rít ngoài trời đất lay
Chớp giật đằng đông chân trời sáng
Ầm ì sấm động mưa quất bay
Hoà trong nước đổ nhoà ảo ảnh
Nụ cười trong trẻo, tiếng hát hay
Đêm đã vào sâu còn thao thức
Mơ cùng chung mộng, giấc liêu trai
Có thể ngày mai mình cách biệt
Duyên chưa đủ trọn đời lá lay.
Anh đi đường anh, em lối rẽ
Tình yêu không lỗi, mình chẳng sai
Trời đã se duyên do phận hẩm
Tuổi chồng thêm tuổi, ngày qua ngày
Gặp gỡ làm chi tình nghiệt ngã
Mong chi ước hẹn đẹp duyên hài.
Kiên Lương, 28/9/2022
Thôi!
Thu đi lặng lẽ đông sang
Hạt sương phiến lá nhẹ nhàng rơi rơi
Cánh chim chấp chới lưng trời
Chiều sa chở nặng về nơi xa nào
Rét về con gió rì rào
Đồi cao se lạnh, lao xao chuyển mình
Bay bay chiếc lá vô tình
Hoàng hôn tím ngát in hình chân mây
Chốn xưa lặng đứng nơi đây
Bãi dài cát trắng, sóng vây lầu vàng
Trùng khơi biển hát mênh mang
Hải âu giỡn nước, mây ngang xanh nền
Nụ cười trong vắt ai quên
Lối về chốn cũ thềm bên rêu đầy
Ước mơ, mộng đẹp ai xây
Một cơn bão rớt cuốn bay ngỡ ngàng
Bước chân in dấu địa đàng
Vườn hoang trái cấm ai mang đi rồi
Ngẩn ngơ trong dạ bồi hồi
Hương xa dịu vợi nụ môi thôi nồng
Thôi chờ, thôi đợi, thôi trông
Thôi duyên tình lỡ, thôi nồng nàn thôi
Tình mình thôi đã thôi rồi
Thuỷ triều dâng nước, dòng trôi xa bờ…
Kiên Lương, 25/9/2022
Lặng lẽ một dòng trôi
Đã âm thầm lặng lẽ bao năm qua
Lòng đóng khép tìm vui trong thơ nhạc
Những câu từ giai điệu cao tiếng hát
Vườn địa đàng im ỉm buổi hoang sơ
Cánh đời bay cao vút những vần thơ
Đêm sâu lắng vì hoàng hôn vội vã
Em ngần ngại giữa dòng đời hối hả
Tiếng ca buồn nức nở vỡ mênh mông
Sóng vỗ bờ da diết một dòng sông
Trăng loang loáng nhẹ nhàng soi dòng chảy
Hồn trôi lạc cánh chim ngàn xa ngái
Cái rét hờ bỡ ngỡ buổi thu đi
Thời gian trôi gửi lại tuổi xuân thì
Bước thu ngắn võ vàng sao thương lạ
Đêm nước đổ, sương rụng rơi trên lá
Khúc tình sầu lỗi nhịp giữa canh thâu
Lá chao nghiêng lặng lẽ rớt bên cầu
Nghe thấm lạnh khẽ khàng len song cửa
Có phải rét mang đông sang một nửa?
Để lối về thao thức một mùa qua
Mộng liêu trai thanh nhẹ dáng kiêu sa
Suối róc rách, hương hoa thơm vườn cấm
Dấu chân lạc vườn thiên thai sương đẫm
Chợt giật mình choàng tỉnh ánh hồng soi.
Kiên Lương, 12/9/2022
Anh thường bảo
Anh thường bảo: trái đất này rộng lắm
Chỉ mong rằng khoảng trống đủ đôi ta
Để đêm về anh dạo bản tình ca
Trong khoảng lặng bao thiết tha ngọt lịm
Anh thường bảo: Em thích yêu màu tím
Bởi thuỷ chung nên chỉ một cuộc tình
Là riêng nhau nguyên vẹn một bóng hình
Như thạch thảo nâng niu hoa chẳng hái
Anh thường bảo: mong mình có nhau mãi
Chiếc thuyền tình xa ngái dặm trùng khơi
Chở yêu thương năm tháng với cuộc đời
Anh sóng vỗ em bãi bờ cát trắng
Anh thường bảo: em sẽ là tia nắng
Ấm đất lòng dịu mát những cơn mưa
Hoa bốn mùa lóng lánh đủ sớm trưa
Nghiêng từng vạt thổi tình nồng hương lửa
Anh thường bảo: mình đừng giận nhau nữa
Bởi yêu em nên anh đã dỗi hờn
Bởi đêm về em lặng lẽ cô đơn
Hai lối mộng anh buồn thiu canh vắng
Anh thường bảo: gió ngừng, cây sẽ lặng
Hoàng hôn rơi đêm sẽ chuyển canh tàn
Rồi bình minh nắng ấm sẽ ngày sang
Thôi đừng giận anh là người có lỗi.
Kiên Lương, 25/9/2022
Giọt sương lá mềm
Chiều rơi mây nhẹ tầng không
Bước thu khe khẽ, tiết đông ngại ngần
Giọt thương, giọt nhớ bần thần
Giọt lòng lắng đọng thật gần mà xa.
Một mùa thu đã đi qua
Mùa đông khắc khoải ngắm hoa nhớ người
Ngày đầu trong vắt nụ cười
Tiếng ca ru mộng để tươi giấc nồng.
Yêu thương ngân vọng tiếng lòng
Bài ca anh hát để lòng xốn xao
Sân ga hoa thắm hồng đào
Lối về vàng nắng ngọt ngào duyên trao
Lặng nghe trong gió rì rào
Tiếng thơ khắc khoải nao nao xót lòng
Ngàn xa gió lạnh hoài đông
Giấu vào nỗi nhớ, thương trông xa vời
Yêu anh yêu trọn cuộc đời
Tơ trời duyên muộn, không vơi tình này
Chỉ mong gửi gió theo mây
Tình thơ trao gửi mong xây lầu tình
Lá lay duyên phận đôi mình
Hai bờ hư thực bóng hình yêu thương
Dẫu cho ngả rẽ đôi đường
Vẫn là khuya sớm giọt sương lá mềm.
Kiên Lương, 01/10/2022
Tiếng thu rơi
Chiều nay mưa xối đất mềm
Em đi… phố thị dài thêm con đường
Giọt buồn vụn vỡ còn vương
Giọt thương lặng lẽ còn tương tư sầu
Tháng mười nào có mưa Ngâu
Sao trời trắng xoá bắc cầu tầng không?
Mịt mù một góc phương đông
Chớp loè tia sáng như trông hoa xoè
Ánh thu lẩn khuất vàng hoe
Mờ trong màn nước lạnh se rét lùa
Tiễn thu trong buổi giao mùa
Chuyển ngày nhè nhẹ dần xua ráng chiều
Hoàng hôn bóng đổ liêu xiêu
In nền màu sẫm, hiu hiu mây trời
Lặng im nghe tiếng thu rơi
Khúc tiêu ly biệt vọng nơi xa nào
Đông về trong lạnh lao xao
Hơi sương rét mướt lá sao dỗi hờn!
Trắng màu tinh khiết mẫu đơn
Hương hoa thơm ngát thoảng cơn gió mành
Ngày ngày tháng tháng qua nhanh
Bốn mùa thương nhớ để dành cho nhau
Níu thu khắc khoải dâng trào
Mùa đông ước hẹn tình sao trọn tình!
Kiên Lương, 6/10/2022
Đông tràn mộng xa
Đêm về se lạnh giữa mênh mông
Đại hàn chăn đắp để ấm lòng
Mộng đẹp có nhau cùng chung lối
Giấc ngủ mơ hoa, mảnh trăng cong
Xào xạc bấc qua cơn gió lạnh,
Trăng nghiêng chênh chếch, bóng ngoài song.
Tiếng đêm khắc khoải thơ nâng cánh,
Thêm vần, lạc vận trôi bềnh bồng
Những ngày xa vắng thương thương quá
Kỷ niệm năm nào một mùa đông
Bạt ngàn hoa đẹp bên lối nhỏ
Ngan ngát hương xa, đồi cỏ hồn
Nhún nhẩy chim non, cành lá biếc,
Long lanh sương đọng, nụ đơm bông.
Trong trẻo tiếng cười hoà trong gió,
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ, chờ nắng hong
Anh nhặt lá rơi trên mái tóc,
Dìu nhau đường vắng, bước song song.
Rồi ngày ấy xa, mình cách biệt,
Bến vắng, con đò, một dòng sông!
Bến vắng con đò, một dòng sông!
Thả trôi thuyền mộng, đêm hoài mong
Loang loáng mặt ghềnh con sóng vỗ
Đông về, quầng sáng treo từng không.
Kiên Lương, 18/10/2022
Lê Cẩm Thúy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang