08/11/22 – 10:11
Phố huế chiều mưa
Bây chừ… Huế đã chuyển mưa giông
Nước đã… dâng cao ngập cả dòng
Trắng xóa… Hương Giang cuồn cuộn chảy
Tràng Tiền… buốt giá buổi chiều đông
Con đò… bến đợi hoài mong nhớ
Lữ khách… sang bờ trở lại không
Để Huế… chiều nay trông ngóng mãi
Người đi… dạo ấy có nao lòng.
Sài Gòn, 16/10/2022
Thương về miền Trung
Đêm qua bão ghé miền Trung
Thấy lòng thổn thức phập phồng chẳng yên
Ngoài kia còn có bạn hiền
Còn anh ,còn chị, xóm giềng ngày xưa
Bao ngày lận đận nắng mưa
Nay thêm giông bão gió đưa dập dìu
Bão qua khung cảnh tiêu điều
Nhà nghiêng, cây đổ hắt hiu khốn cùng
Thương sao đất mẹ miền Trung
Tháng năm nắng cháy, bão giông tháng Mười
Thôi thì vận hạn tại trời
Mong sao bè bạn bao người bình an
Khó khăn qua… tâm vững vàng
Tình thân chia sẻ nồng nàng như xưa.
Sài Gòn, 28/9/2022
Hoài niệm chốn xưa
Chiều nay trở lại… xóm bên sông
Vẫn lũy tre xưa… đứng soi dòng
Còn đây ký ức… thời hoa mộng
Lại nhớ ai xưa… tuổi xuân hồng
Đâu cô thôn nữ… thuở đợi mong
Người về ngơ ngẩn… buổi chiều đông
Cảnh Quê lưu luyến… hồn xao động
Nghe sóng lao xao… chất chứa lòng
Sông quê năm tháng mãi xuôi dòng
Bên bồi bên lỡ kiếp đục trong
Sóng lao xao sóng… đầy vơi nhớ
Nhớ nữa tri âm se sắc lòng
Bến xưa hoài niệm… có còn không
Ai người đứng đợi… những chiều đông.
Thôn nữ xa quê… từ dạo ấy
Chắc đã sang ngang… đi lấy chồng.
Sài Gòn, 22/5/2022
Hoa dại ven đồng
Nắng vàng ươm nắng… say lòng
Sắc hương hoa dại… trên đồng khoe duyên.
Nụ xinh… chúm chím… hồn nhiên
Gió khe khẽ gọi… giữa miền mênh mông
Dẫu mùa… đã chuyển sang đông
Vẫn còn… đây chút sắc hồng cuối thu
Khiến lòng thôn nữ… tương tư
Sắc thu vẫn đó… hình như chưa tàn.
Sài Gòn, 11/10/2022
Dòng đời trôi
Vọng từ đất mẹ Quảng Nam
Nghe cơn thác lũ âm vang đất trời
Rừng cây nghiêng đổ bên đồi
Cuộn theo dòng nước xa xôi mây ngàn
Cuốn trôi bao cảnh lầm than
Lại thêm khốn khó cơ hàn canh thâu
Phận người nước mắt còn đâu
Kêu trời… không thấu, dạ đau thắt lòng
Nguồn trôi nước lũ băng đồng
Làng bên sông ấy… còn không hỡi người?
Mênh mông nước… với đất trời
Vọng sang tiếng khóc người đời kêu than.
Sài Gòn, 12/10/2022
Hoàng hôn quê tôi
Hoàng hôn buông ánh sắc vàng
Thu đi vội vã nhường nàng đông qua
Cỏ lau khoe sắc địu đà
Tựa như mây trắng thướt tha góc trời
Dịu dàng như tuổi đôi mươi
Giang tay em đón gió trời heo may
Ngỡ ngàng sắc nắng chiều nay
Góc quê tĩnh lặng đắm say lòng người.
Dòng Thu man mác nhẹ trôi
Cỏ lau theo gió lả lơi soi dòng
Hiu hiu cơn gió say nồng
Se se cái lạnh nghe lòng vấn vương.
Mây xa… ảnh ảo tựa sương
Gió đưa hoa cỏ du dương cung trầm
Mộng mơ hương sắc trong ngần
Ngỡ như tiên cảnh chốn trần…dạo chơi.
Góc quê vẫn đẹp mãi thôi
Ai qua nơi ấy… để rồi nhớ nhung
Đơn sơ hoa cỏ vẫy vùng
Lưu hoài kỷ niệm đi cùng tháng năm.
Sài Gòn, 27/11/2021
Hoài niệm sông Thu
Đây Thu Bồn… dòng sông quê mẹ
Xa lâu rồi… nay ghé về thăm
Đôi bờ nước vẫn xanh trong
Bên bồi bên lở chung dòng thời gian.
Kia bãi dâu… ngút ngàn xanh thẳm
Bên ni bờ… tre ngắm gương soi
Thuyền bè xuôi ngược muôn nơi
Vẫn dòng sông mẹ bao đời cưu mang.
Nhớ thuở ấy… đò ngang sang bến
Rời sông quê… lưu luyến mãi thôi
Đêm nằm mơ sóng lao xao
Nghe như tiếng mẹ vọng vào hư không
Nơi xứ xa… trong lòng trĩu nặng
Sóng sông quê… năm tháng gọi về
Nữa đời phiêu bạc nhiêu khê
Vẫn dòng sông mẹ… bóng quê bên đời
Thu Bồn ơi… một thời nhớ mãi
Ta về rồi… đâu phải cách xa
Non xanh nước biếc hiền hòa
Trời mây xanh thẳm… còn ta với người.
Sài Gòn, 15/5/20
Mưa chiều phố hội
Chiều nay trên phố mưa bay
Đường xưa vẫn vắng những ngày không em
Lặng nhìn góc phố buồn tênh
Giọt rơi tí tách bên thềm nỉ non
Rêu phong phố cổ chiều đông
Mưa từng cơn phủ nghe lòng tái tê
Lối xưa chờ đợi ai về
Cung đàn lỗi nhịp cà phê giọt buồn
Ta ngồi đếm nhịp dư âm
Cung cao, cung thấp, cung trầm bay xa
Thoáng đâu đây… dáng ngọc ngà
Ngày em qua phố… để ta nỗi niềm
Mãi chờ bóng nắng chiều nghiêng
Nhâm nhi giọt đắng bên hiên đợi người
Đường xưa giờ vắng em rồi
Lẻ loi góc phố mưa rơi chạnh lòng
Bây chừ phố đã sang đông
Góc quen kỷ niệm xuân hồng mãi xa
Mưa giăng lối cũ nhạt nhòa
Chiều nay phố vắng… em xa thật rồi…
Sài Gòn, 24/9/2021
Chuyện tình sóng và cát
Gió ơi… gió đến từ đâu
Mãi sô con sóng bạc đầu tháng năm
Vuốt ve bờ cát yên nằm
Thì thầm chi sóng ngàn năm chẳng rời
Gió lang thang… sóng lả lơi
Thanh âm vang mãi mà lời chẳng buông
Dịu dàng cát tựa nàng Xuân
Sóng trêu tình mãi… cát luôn thẹn thùng
Cát yêu thương… sóng theo cùng
Dù cho gió có bão bùng cuồng phong
Cho dù con sóng vút cong
Buông lơi bờ cát… cát không giận hờn
Cát vẫn thế… yêu sóng hơn
Ngàn năm tình ấy mãi còn nồng say
Thì thầm theo gió chiều nay
Sóng du dương hát… cát say men tình.
Sài Gòn, 19/2/2020
Mộng xưa
Chiều nay trở lại bến hương giang
Dõi mắt tìm em thuở mộng vàng
Nguyện ước ngày xưa còn nặng nợ
Bây chừ ngỏ vắng chẳng người sang
Ai ơi lối cũ bao vương vấn
Lãng tử đa tình dạ trót mang
Nhớ lắm nhưng đành ôm kỷ niệm
Ta về xếp lại mộng mơ hoang.
Lê Hoàng Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang