19/11/22 – 02:11
Đông về
Bấc lạnh chiều nay đông lại về
Tiết trời se lạnh làn môi tê
Hạt sương còn đọng trên cành lá
Một thoáng bâng khuâng dạ não nề
Thuở nào hai đứa dạo bờ đê
Mắt hướng về nhau say tình nồng
Anh hỏi: em ơi có lạnh không?
Anh về sưởi ấm mộng đơm hoa
Lời nói ngày xưa cứ thiết tha
Trái tim rộn rã đón tình xanh
Gió chiều đông ấy sương lành lạnh
Tình yêu bên anh sẽ đậm đà
Dạo ấy mối tình đẹp như hoa
Ai ngờ năm tháng sớm phai nhoà
Khi xưa anh nói yêu thật dạ
Em vốn mềm lòng nghe đã xiêu
Nếu biết rằng yêu sẽ khổ nhiều
Thì ngày đông ấy em chẳng yêu
Trái tim băng giá xin ngủ mãi
Để tình khỏi lạc chốn phiêu diêu!…
Giao mùa tiết đông
Trời trở lạnh gió đông về bất chợt
Nàng Thu đi mưa cũng ngớt chiều rơi
Mây giăng giăng sương trắng phủ khắp trời
Cây thay lá đâm chồi xanh lộc biếc
Thu từ giã lòng em càng hối tiếc
Mối tình hồng đang tha thiết chợt xa
Lá vàng rơi theo cơn gió thoáng qua
Mây lãng đãng bay xa khu rừng mát
Chào thân ái hỡi nàng thu phai nhạt!
Đón đông về hương thơm ngát vườn xanh
Chiều hôm nay hoa chớm nở trên cành
Chim ríu rít giọng Hoàng Anh vang vọng
Chinh nhân hỡi nàng thơ đang chờ trông
Mong Đông tới để tình hồng thỏa nguyện
Tình chúng mình như thiên lý hữu duyên
Ngày hội ngộ bến gặp thuyền tương ái
Này Lãng tử thiếp khuyên chàng chớ ngại
Thiếp cô phòng luôn mãi ngóng chờ trông
Ước một ngày chúng ta kết tơ hồng
Tình mai trúc duyên thắm nồng viên mãn!..
Đông buồn
Đông về gió bấc lạnh lùng thay
Lãng đãng chiều rơi sương giăng đầy
Sáo trúc du dương theo cánh nhạn
Hoàng hôn buông xuống áng mây bay
Anh có về đây thăm chốn quê
Có cô thôn nữ buông tóc thề
Ngày nào dệt mộng tình thân ái
Đợi người duyên cũ dạ tái tê
Dấu chân kỷ niệm vẫn còn đây
Thương người xưa ấy tình đong đầy
Anh đi biệt xứ xa vạn dặm
Em chờ mong mõi nhớ từng ngày
Vầng Trăng thề nguyện chiếu qua đêm
Thao thức canh khuya lệ ướt nhèm
Hỡi người quân tử anh có nhớ
Chờ anh, em đợi cảnh ấm êm!…
Đông nhớ anh
Ô hay đông lại về rồi
Tiết trời lành lạnh bồi hồi nhớ anh
Ngày xưa yêu rất chân thành
Mối tình nồng ấm luôn dành cho nhau
Bây giờ ngăn cách nhịp cầu
Còn đâu tình thắm- nát nhàu con tim
Những đêm trời rét bên thềm
Duyên xưa luyến ái biết tìm đâu ra
Nhớ anh mắt đẫm châu sa
Trời khuya lạnh lẽo lòng da diết buồn
Cuộc đời biến đổi vành khuôn
Hôm nào tương hợp, giờ buồn cách ngăn
Nhớ anh lòng dạ băn khoăn
Đông ơi sao lại để giăng thảm sầu?
Hỏi người yêu dấu đi đâu?
Đông về lạnh lẽo tình đầu vấn vương.
Có phải đông về
Ôi thật lạ trời hôm nay buốt giá
Áng sương mờ che khuất cả lối đi
Em bâng khuâng nhớ lại tuổi xuân thì
Niềm ao ước mấy khi ta nghĩ tới
Nay đông đến lòng bàng hoàng chờ đợi
Chốn Khuê phòng em vời vợi nhớ thương
Người đi xa mãi miết vạn nẻo đường
Không trở lại thăm người thương chốn cũ
Đông rét mướt mang nỗi niềm ủ rũ
Tái tê lòng thương thiếu phụ chờ mong
Biết bao giờ tình tái ngộ thỏa lòng?
Đau đớn bởi kiếp má hồng phận bạc
Ngày giã từ lá Thu rơi xào xạc
Nay Đông về chàng đã lạc hướng nào?
Để lòng em thấy lạnh lẽo, xuyến xao
Tình lang ơi em tuôn trào cảm xúc!…
Đông kỳ diệu
Chiều hôm nay gió lạnh nhớ tình lang
Thu từ giã nhường Đông sang bước tới
Em khát vọng một tình yêu phơi phới
Mong anh về, em vui với tình thơ
Đông mơ màng giăng sương tỏa rêu mờ
Anh lãng mạn trao bài thơ hay nhất
Em lắng nghe khắc ghi thành cung bậc
Tình tuyệt vời như ánh mắt giai nhân
Đông gợi nhớ viết bao vần thơ đẹp
Là cầu nối cho mảnh ghép uyên ương
Sánh bên nhau cùng đi đến thiên đường
Đông nối kết vạn tình thương rạn nứt
Có gì đâu khi tình yêu chân thực
Đông về rồi là hết mực thương yêu
Trái tim hồng sẽ bừng cháy lửa thiêu
Cho ấm áp một tình yêu chung thủy!…
Nguyễn Thị Ánh Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang