11/11/22 – 05:11
Tình đẹp mùa đông!
Tình ta mãi đẹp
Như ghép vần thơ
Tuổi vừa mười tám mộng mơ
Người về em mãi đợi chờ không quên
Khúc giao mùa đến
Gắn bện thương yêu
Xin anh hãy nhớ một điều
Xa nhau luôn giữ lời yêu vững bền
Mùa đông đã đến
Yêu mến tình chàng
Gửi thêm một chút nắng vàng
Mà anh vẫn thấy sao bằng bên em
Đông này ấm êm
Vì bên em mãi
Tình ta sẽ đơm hoa kết trái
Hạnh phúc duyên hồng thắm mãi tình ca.
Bếp lửa đêm đông!
Khi tiết trời chuyển giao mùa sang Đông
Con lại nhớ bếp lửa hồng ngày ấy
Cả gia đình cùng bên nhau xum vầy
Những câu chuyện luôn đong đầy hạnh phúc
Nhà chín người cũng vừa đủ đông vui
Đời tuy nghèo nhưng rộn khúc hoan ca
Quên ngoài trời những cơn mưa buốt giá
Bao tiếng cười sao nghe quá thân thương
Cha và mẹ vượt qua nỗi can trường
Nuôi chúng con đã lớn khôn từng ngày
Cấy ngoài đồng lạnh cóng đôi bàn tay
Bao công việc mẹ tháng ngày vất vả
Dẫu rét lạnh bởi gió bấc, mưa sa
Cha và mẹ luôn âm thầm lặng lẽ
Suốt cuộc đời hy sinh vì con trẻ
Ý chí kiên cường mạnh mẽ vô biên
Bao mùa Đông vắng bóng dáng cha hiền
Bếp lửa than hồng vào miền dĩ vãng
Nhưng trong lòng con tình cha mãi rạng
Ngọn đèn hoa đăng soi sáng tâm con.
Tình ấm mùa đông!
Em gửi cho anh áo ấm mùa Đông
Gửi luôn cả mối tình nồng mình đó
Cảm ơn nhé lời ai đã ngỏ
Làm xua tan cơn gió lạnh lạnh lùng
Dẫu cách xa nhưng tình mãi hòa chung
Đôi trái tim luôn hòa cùng nhịp đập
Vòng tay yêu thương mình thường ôm ấp
Nụ hôn ngọt ngào phủ lấp bờ môi
Mùa Đông ơi ánh nắng trốn đâu rồi
Hãy trả lại trong ta bao khoảnh khắc
Trời giá lạnh trái tim như thầm nhắc
Ở nơi ấy người có khắc tên tôi
Sao tim yêu nghe thổn thức bồi hồi
Ngọn lửa tình luôn nóng hổi đêm Đông
Em gửi cho anh đôi má ửng hồng
Đo khoảng cách bằng mênh mông nỗi nhớ
Chiều dài thời gian không còn bỡ ngỡ
Sưởi ấm lòng bằng giấc mơ đẹp thế
Mùa Đông ơi tình luôn thắm nhé
Hẹn Xuân về ta sẽ được đoàn viên.
Tình khúc mùa đông!
TÌNH đã lỡ mình xa nhau mãi
Em nơi đây ngày dài nhung nhớ
Tâm tư gửi hết vào thơ
Câu thương, câu nhớ, câu chờ giao duyên
KHÚC dạ sầu bến đã xa thuyền
Còn gì đâu lưu luyến làm chi
Xin đừng níu chặt ôm ghì
Kể từ nay mình chia ly Nam Bắc
MÙA heo may gió bấc tràn về
Cách biệt nhé sơn khê đôi ngả
Chỉ còn hình bóng trong ta
Tình đi đâu mãi dặm xa khó tìm
ĐÔNG lạnh giá tê tái con tim
Bao tháng năm ta tìm người hỡi
Vui buồn tâm sự đầy vơi
Nhìn tuyết phủ trắng ngoài trời giá băng.
Tình đông biển nhớ
Người ta đi về nơi xa
Chạnh lòng gió bấc thổi qua lòng mình
Biển tình yêu sóng dập dềnh
Thì tôi vẫn hát chân tình ngàn năm
Người ơi luyến nhớ tình thâm
Nhìn con sóng biếc xa xăm dõi tìm
Nhớ ngày anh nắm tay em
Bên nhau sánh bước êm đềm dạo chơi
Nô đùa vui với biển khơi
Tình yêu ấm áp đầy vơi tháng ngày
Tựởng rằng sẽ nắm chặt tay
Cùng nhau đi hết đắm say trọn đời
Sao giờ Đông đến chia đôi
Em về bên ấy, anh thời chờ ai
Liệu rằng tình có phôi phai
Thời gian bôi xóa tình ai đoạn đành
Gió Đông làm buốt tim anh
Lạnh ngoài trời đâu bằng lạnh trong tim
Tình xa anh mãi trông tìm
Còn ai sưởi ấm con tim đợi chờ.
Ngày về!
Ngày về nhớ gió heo may
Lạnh chưa mà nắm bàn tay đợi chờ
Cháy tình từ những câu thơ
Đời sông có mấy bến chờ ai ơi
Tôi gần đi suốt cuộc đời
Đêm nằm mơ mộng nhớ thời đã qua
Mây giăng bay tím chiều tà
Trăm năm trong cõi người ta chạnh lòng
Ngày về chim sáo sang sông
Đứng nhìn mây trắng mênh mông cuối trời
Thôi thì lỡ hẹn với đời
Sông quê có thấy rối bời tình chung
Bao năm ta bước đi cùng
Bây giờ trở lại lạnh lùng riêng tôi
Đâu còn mong ngóng bồi hồi
Ngày về ai đã chia đôi câu thề.
Thương quê mùa đông!
Trời chuyển sang Đông
Gió Đồng giày xéo
Chỉ mong đời bớt gieo neo
Thương cảnh khổ cực dân nghèo quê ta
Thương bà thương ông
Vườn hồng thay lá
Quanh năm vun trồng vất vả
Đến mùa thu hoạch hoa quả úa tàn
Lầm than một đời
Cha ơi tần tảo
Mùa Đông buốt giá làm sao
Mẹ cố gắng cấy chín xào cho xong
Chăn mỏng đêm về
Tái tê từng đoạn
Đông về lòng vẫn sắt son
Bao nhiêu vất vả mong con nên người
Nụ cười trên môi
Thương rồi lại nhớ
Mùa Đông con viết bài thơ
Gửi về nơi ấy ước mơ xây đời.
Thơ tình mùa đông
Thơ tình viết giữa mùa Đông
Viết rồi tôi ngại lại không gửi người
Bài thơ chan chứa tình vơi
Kỷ niệm sâu sắc một thời nhớ ai
Để cho nhung nhớ nhau hoài
Đông buồn thổn thức đêm dài canh thâu
Để cho tình mãi đậm sâu
Đông về lạnh lẽo ưu sầu vì ai
Vậy mà tình chẳng nhạt phai
Duyên kia đã thắm chờ hoài người ta
Đông về chẳng muốn rời xa
Tim yêu mãi ngóng người ta mỗi ngày
Ước muốn tay nắm bàn tay
Tình Đông thúc giục đắm say ngọt ngào
Nguyện rằng thơ được gửi trao
Ước cho ai đó lạc vào thơ tôi
Tình buồn mùa đông!
Khi đất trời đã chuyển sang Đông
Không khí lạnh giăng khắp cánh đồng
Chim gọi bạn tìm nơi trú ngụ
Nàng thơ sầu nên mãi ngóng trông
Ở trên nương rét mướt cây trồng
Bằng lăng tím giờ đã trỗ bông
Ngoài cánh đồng bông tuyết rơi đầy
Trong vườn cây tơi tả cánh hồng
Chàng phương xa hỏi có lạnh không
Thiếp nơi đây phai nhạt má hồng
Đã bao lần mong về tương hội
Mà thấy lòng buồn vợi mênh mông
Có phải người xưa bước theo chồng
Bỏ lại con thuyền với dòng sông
Mưa dầm ẩn khuất cầu vồng nhạt
Gió cuộn mây về chạm mùa Đông.
Mùa đông và em!
Em trân quý những người thân yêu nhất
Và hài lòng khi trời đất sang Đông
Em một thời cũng má thắm môi hồng
Hay thả hồn vào khoảng trống biển khơi
Em ước được tung cánh khắp muôn nơi
Và không muốn là sao rơi lặng lẽ
Em nhớ mãi tuổi thơ ngây còn bé
Sống vô tư như đứa trẻ hồn nhiên
Em chỉ mong cuộc đời mãi bình yên
Để bản thân rất ngoan hiền đấy nhé
Em thích ngắm bông tuyết rơi nhè nhẹ
Và đôi khi cũng than khẽ thở dài
Mùa Đông và em chờ ánh nắng mai
Em đơn giản không trang đài khuê cát
Em yêu thích khúc tình ca điệu nhạc
Nên tâm hồn cũng thoải mái, lạc quan
Em bây giờ là một thi nữ hồng nhan
Trong lòng em với mênh mang nỗi nhớ
Em khắc sâu mối tình hồng duyên nợ
Mùa Đông và em một thuở khó quên.
Nguyễn Thị Nhiêu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang