14/11/22 – 03:11
Lặng yên nghe em
Lặng yên nghe em
Hãy để vầng trăng đến bên khung cửa nhỏ
Soi sáng những mảnh ký ức chôn vùi vô thủy vô chung
Ngày rồi cũng đi qua
Lặng yên!
Như mây ngang đỉnh núi
Lặng yên nghe em
Cần chi bao lời phù phiếm
Mặt trời vô ngôn khi vẫn ngày ngày thắp lửa sưởi nhân gian
Thinh lặng những bầu trời
Thinh lặng những thiên đường
Thinh lặng những nỗi buồn ngàn vạn năm chìm nổi
Lặng yên như sông
Muôn đời thủy chung con nước
Đâu có tiếng thở than bờ bến lở bồi
Sông lặng lẽ ôm vào lòng bao đục trong nhân thế
Rồi thanh tẩy mình dòng nước lại xanh trong
Lặng yên!
Trải lòng mình để nghe đời nông sâu rộng hẹp
Ngày có dài đâu mà hơn thiệt thị phi
Lặng yên nghe em như một lần về với đất
Sẽ thấy an nhiên giữa bọt sóng đời người.
Tháng 5/2020
Phan Võ Hoàng Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang