29/08/22 – 02:08
Mùa thu và nỗi nhớ
Anh còn nhớ kỷ niệm ngày xưa đó
Những đêm thu trăng sáng tỏ ven đường
Trao lời yêu ngọt ngào và yêu thương
Như minh chứng chuyện tình ta thuở ấy
Mỗi ngày qua khi bình minh thức dậy
Nắng trải vàng trên lối nhỏ đi về
Cầm tay em , anh nắm nót đê mê
Rồi trao gửi bao lời thề đôi lứa
Anh đi rồi chỉ còn em một nữa
Ngày lại ngày cứ khắc khoải chờ mong
Có nhiều khi nổi nhớ cứ ngập lòng
Em thầm mong một ngày anh trở lại
Ôi tình yêu của một thời vụng dại
Người xưa đi mãi mãi vẫn không về
Lúa chín vàng thơm ngát cả đồng quê
Em vẫn đợi anh về xây tổ ấm
Một tình yêu sáng trong và sâu đậm
Chỉ tiếc rằng chia cách bởi hai miền
Xin cầu chúc cho anh được an nhiên
Cho em gửi bao nổi niềm thương nhớ.
Nỗi nhớ mùa thu
Mùa thu về mang nỗi nhớ chơi vơi
Em nhớ mãi buổi chia ly hôm ấy
Khi tình yêu hai ta vừa trổi dậy
Lửa yêu đương đang rực cháy trong lòng
Anh đi rồi em ngày nhớ đêm mong
Nước mắt như chảy thành sông anh ạ
Nổi nhớ thương sao mà da diết quá
Chỉ có trời mới thấu hiểu lòng em
Khi mùa thu lá vàng rụng qua rèm
Người lính trẻ đang ở nơi chiến trận
Mỗi ngày qua , mỗi nỗi buồn vô tận
Giọt ngâu buồn minh chứng cảnh biệt ly
Bao nhiêu năm kỷ niệm mãi ôm ghì
Chuyện tình xưa như ngưu lang chức nữ
Nhưng người thương đã rời quê viễn xứ
Để nổi buồn khắc khoải một mình em!…
Mùa thu về
Mùa thu về nắng vàng thêm rực rỡ
Hoa cúc vàng nở rộ khắp muôn nơi
Nhìn cảnh vật mà nhớ lắm người ơi!
Bao kỷ niệm đành chôn vào dĩ vãng
Nhưng người đi biền biệt bao năm tháng
Chỉ còn em cứ vời vợi ngóng trông
Đã đến duyên nên em phải lấy chồng
Đành lỡ hẹn lời thề xưa anh ạ!
Trái tim em đâu phải là sỏi đá
Vẫn nhói đau khi nhắc đến tên Người
Thương nhiều lắm còn gì nữa anh ơi!
Đành quên lãng rồi cho vào quá khứ.
Chắc có lẽ anh cũng không quên chứ?
Những đêm trăng cùng hò hẹn say mê!
Mãi tâm sự mà quên cả lối về
Hôm sau bị mẹ la cho một trận!…
Tiếng đàn bầu
Tiếng đàn bầu ai gãy giữa đêm thu
Nghe ai oán sao mà da diết thế
Trong lòng em bỗng dưng rưng rưng lệ
Có phải chăng người bạn cũ năm xưa
Em thương anh biết nói mấy cho vừa
Cũng chỉ vì mình xa xôi cách trở
Bao nhiêu năm khắc sâu vào nỗi nhớ!
Khúc nhạc buồn vì kẻ ở người đi
Dấu yêu ơi đừng tiếc nuối làm gì?
Đừng gãy nữa để em thêm buồn tủi
Không xa cách mình sẻ cùng chung lối
Chẳng tại anh và cũng chẳng tại em.
Nghe khúc nhạc bờ mi lại ướt nhèm
Em đành giấu để khỏi ai hay biết
Hai đứa mình, hai phương trời cách biệt
Nay chỉ là bạn cũ đã từng yêu!…
Nhớ thu xưa
Thu này về, em lại nhớ thu xưa
Lúc đó em tuổi cũng vừa mười tám
Đang bỡ ngỡ yêu đương và thiện cảm
Anh giống như một dòng suối trong lành
Rồi mỗi ngày như chim yến chim oanh
Hễ vắng anh trong lòng em thấy nhớ
Mùa thu sang hoa cúc vàng đua nở
Đàn bướm xinh hớn hở bay rộn ràng
Có một hôm ánh nắng đang trãi vàng
Rồi bỗng đâu một cơn mưa bất chợt
Mây, sám chớp khiến cơn mưa không ngớt
Sợ ướt mưa về cảm lạnh bệnh đau
Hai đứa mình cái ô che chung đầu
Càng về sau mưa lại thêm nặng hạt
Ngồi bên nhau bỗng nhiên lòng khao khát
Áp môi kề mong mãi được bên nhau
Ngày vắng anh em cảm thấy buồn sầu
Chuyện tình yêu bắt đầu từ dạo ấy
Càng về sau tình yêu càng trổi dậy
Vẫn nhớ hoài ngày ấy trú cơn mưa.
Chuyện tình mùa thu
Có một đôi nam nữ họ yêu nhau
Hai người đó cũng đã từng hẹn ước
Nhưng sự đời mấy ai mà biết được
Rồi mùa thu năm đó họ chia ly
Người con trai đâu hiểu hết những gì
Mà cô gái hằng ngày từng mong đợi!
Mỗi ngày qua trong lòng càng dịu vợi!
Nhận hung tin chàng đó đã hy sinh.
Vì yêu nhau nên muốn mãi chung tình
Cô gái đó đã ra sông tự vẫn
Nhìn cuộc tình trong tôi như đờ đẫn
Thật xót xa cho một mối tình si!…
Nếu ngày đó không có cuộc chia ly
Chắc họ đã ở bên nhau mãi mãi
Mùa thu về để lòng ta nhớ lại
Có hai người ngày ấy đã yêu nhau.
Mùa thu kỷ niệm
Nhớ những đêm trời trăng thanh gió mát
Ra bờ sông để ngóng đợi anh về
Chẳng thấy đâu nghe tim nhói tái tê
Mùa thu về khiến lòng ta xao xuyến
Chia tay nhau khi mộng tình lưu luyến
Mắt dõi nhìn theo từng bước chân đi
Thời gian trôi kỷ niệm mãi ôm ghì
Phải khi ấy đừng chia ly anh nhỉ?
Em nhớ mãi những lời yêu thủ thỉ
Dắt em đi hết cả cuộc đời này
Nhưng sự tình thay đổi mấy ai hay?
Để em phải chịu đắng cay tủi phận!…
Không trách anh và em không hề giận
Vì số em cứ lận đận, long đong
Mùa thu về nổi nhớ lại ngập lòng
Người lính trẻ đã ra đi viễn xứ.
Em vẫn nhớ
Em vẫn nhớ kỷ niệm xưa êm ả
Hai đứa mình cũng từng đã yêu nhau
Chiều mùa thu trong sắc nắng thắm màu
Tay trong tay ta cùng nhau dạo gót
Những lời yêu nghe nồng nàn dịu ngọt
Bàn tay anh ấm áp nắm tay em
Buổi ban đầu bỡ ngỡ đến thân quen
Vắng anh rồi tự nhiên lòng thấy nhớ!
Có phải chăng mình có duyên không nợ?
Nên chia ly để người ở, người đi
Bao nhiều năm kỷ niệm mãi ôm ghì
Mùa thu về gợi lên bao mơ ước
Anh biết không bởi dòng đời xuôi ngược
Chuyện tình ta như Chức Nữ – Ngưu Lang
Sau một năm lại trở xuống nhân gian
Để ôn lại chuyện tình xưa dang dở!…
Mùa thu Hà Nội
Ra Hà Nội vào buổi sáng mùa thu
Khi sương mù còn đọng trên cành lá
Nhìn con phố như vừa quen, vừa lạ
Bước vội vàng để được tới thăm lăng
Chuyện ngày xưa nghe họ kể lại rằng
Bác Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập
Trước muôn triệu nhân dân ta tấp nập
Khai sinh ra nước dân chủ cộng hoà
Nghe giọng đọc dõng dạc của người cha
Dân cả nước vỡ oà vì sung sướng
Đảng và dân luôn cùng chung chí hướng
Đưa non sông mỗi ngày một tiến lên
Bao nhiêu năm, qua chiến thắng vang rền
Tên tuổi đó đã đi vào lịch sử
Là người Việt cũng tự hào lắm chứ
Mùa thu đến, kỷ niệm lại ùa về!…
Tết Trung thu
TRUNG thu về nhớ Bác lắm bác ơi
THU năm ấy Bác đã rời trần thế
TRĂNG soi tỏ cả toàn dân đổ lệ
SÁNG muôn đời chân lý của cháu con
NHƯ người cha vừa khuất bóng núi non
GƯƠNG tỏa mãi cho mọi người học hỏi
BÁC là một bậc cao nhân tài giỏi
HỒ nước trong cho nhân loại lưu danh
NGẮM trăng thu với không khí trong lành
CẢNH đất nước bị nô lệ lầm than
NHỚ ơn người đã không kể gian nan
THƯƠNG Bác Hồ và bao người đi trước
NHI đồng là tương lai của đất nước
ĐỒNG tâm cùng ta bảo vệ quê hương.
TRUNG THU TRĂNG SÁNG NHƯ GƯƠNG
BÁC HỒ NGẮM CẢNH NHỚ THƯƠNG NHI ĐỒNG.
Phạm Thị Tuyết
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang