Chùm thơ Tình Khúc Mùa Thu – Vũ Thanh Mai (Hà Nội)

22/09/22 – 02:09

Tác giả Vũ Thanh Mai

Gió heo may

Thu về chẳng biết đợi ai
Cớ sao suốt cả ngày dài nhớ mong
Ngóng ai mắt cứ chong chong
Suốt đêm thấp thỏm nóng lòng khôn nguôi

Ngoài thềm vàng lá hanh rơi
Heo may ngơ ngẩn chơi vơi một mình
Nắng xuyên kẽ lá lung linh
Làm rám lá bưởi tươi xinh héo tàn

Gắt gao tháng tám nắng tràn
Đêm đêm se lạnh lại càng buồn thêm
Mong sao không khí dịu êm
Cuộc sống hạnh phúc êm đềm thăng hoa.

Giao mùa hè thu

Gió thu rón rén lẻn vào nhà
Khẽ khàng xô đẩy nóng hè ra
Thu muốn nhẹ nhàng phe phẩy quạt
Xua đuổi ngút trời nóng bay xa

Mùa hè chẳng muốn giã từ ngay
Vấn vương lưu luyến xứ sở này
Lò lửa chưa tắt còn âm ỉ
Thỉnh thoảng bùng lên cháy vài ngày

Hè nắng chói chang chẳng ai ưa
Hổn hển chơi vơi giữa ban trưa
Muôn loài khô héo đều ngắc ngoải
Hồi sinh nhờ những áng mây mưa

Thu ơi Ở lại thoả ước mong
Hiu hiu gió mát dịu giấc nồng
Đưa em trở lại thời xa vắng
Nhặt kỉ niệm xưa dưới ánh trăng.

Tháng ngâu

Ríu rít chim Ô thước
Rủ nhau đi bắc cầu
Đón ngưu lang chức nữ
Về sum họp bên nha
Một năm trời xa cách
Nỗi thương nhớ ngập đầu
Suốt ngày dài đêm thâu
Xối xả những giọt ngâu
Rồi nỗi đau chia cắt
Nước mắt lại đầm đìa
Hai bên bờ xa lắc
Sông ngân dài dằng dặc
Trùng điệp muôn vì sao
Em gửi lên trời cao
Ngôi sao mai lấp lánh
Khi nhớ nhung tuôn trào
Dù anh ở nơi nào
Cũng có sao an ủi.

Thỉnh cầu trong đêm

Khóc làm chi mà khóc mãi
Buồn làm chi bải hoải tâm hồn
Gió mưa bão tố dập dồn
Loài người nơm nớp bồn chồn lo âu
Mỗi năm cứ đến mùa ngâu
Ngưu lang chức nữ gặp nhau khóc hoài
Thôi đừng như thế hỡi ai
Để cho thế giới muôn loài
an nhiên
Đừng gây bao nỗi ưu phiền
Chiến tranh dịch bệnh triền miên kéo dài
Hãy cùng xây dựng tương lai
Cuộc sống viên mãn trang đài thiên thu
Đêm nay mắt tôi không ngủ
Xin thỉnh cầu vũ trụ ban ơn.

Mùa Thu đến rồi

Hè đi nhường lại mùa thu
Không trung mát dịu sương mù ban mai
Lá xanh màu bỗng nhạt phai
Ngả sang vàng úa đen cài trên cây
Đung đưa gió chuyển heo may
Mong manh bấu víu vài ngày lá rơi
Dẫu biết quy luật của trời
Thản nhiên ngoài mặt lòng khơi khơi buồn
Đêm khuya thấp thỏm chập chờn
Nợ tình trĩu nặng giận hờn trời xanh
Lệ vương trên mắt long lanh
Giọt dài giọt ngắn năm canh đầm đìa.

Ảnh minh hoạ internet

Chiếc lá thu vàng

Tặng anh chiếc lá thu vàng
Kỉ niệm gặp gỡ giữa chàng và em
Trong mùa Thu gió dịu êm
Bỗng dưng tình lại dâng lên tràn đầy
Lâng lâng diều đã đứt dây
Phiêu diêu nghiêng ngả ngất ngây ngọt ngào
Say sưa trong giấc chiêm bao
Cùng mây gió với trăng sao bồng bềnh.

Lá Thu
Lá thu run rẩy bám cành cong
Chẳng hiểu đung đưa được mấy vòng
Ào ào gió mùa đông bắc tới
Lá thu bay bổng tít tầng không
Bồng bềnh bồng bềnh trong sương khói
Mặt trời khuất núi nhạt ánh hồng
Gió đưa tàu lá xuyên đêm tối
Lao ngay vào vũ trụ mênh mông
Cây trút lá vàng rơi lả tả
Lăn lóc ven đường, phủ núi sông
Khi mùa xuân tới hoa đua nở
Trái đất xoay quanh đủ một vòng
Cây bỗng nẩy mầm tràn sức sống
Xum xuê xanh mướt khắp mọi vùng.

Mùa Thu mê hoặc

Mùa thu gợi nhớ gợi thương
Biết bao kỉ niệm vấn vương trong lòng
Bâng khuâng những nỗi chờ mong
Điều gì sẽ đến mà trông ngóng hoài
Chẳng hề biết tới tương lai
Mà cứ mơ mộng dặm dài đường xa
Lá thu trải thảm sơn hà
Hoa thu ngây ngất  đậm đà ngát hương
Gió thu êm dịu yêu thương
Biển xanh nhún nhẩy cánh buồm ra khơi
Đàn chim tung cánh đi chơi
Đàn cá ngoe nguẩy đi bơi tìm mồi
Mùa nào cũng giống thế thôi
Sao mùa Thu lại thấy trời xanh hơn
Mùa khác thì lá xanh rờn
Riêng thu lá lại vàng ươm rụng rời
Lá bay đi khắp mọi nơi
Như đang hờn giận bỏ rơi cây cành
Mùa Thu làn gió khô hanh
Sớm tối se lạnh nhớ anh vô cùng
Họ nói tức cảnh sinh tình
Lòng anh càng thấy yêu mình biết bao
Trời thu lấp lánh trăng sao
Trung thu trăng bảo chị hằng xuống thăm
Chú cuội cũng chạy tung tăng
Rộn ràng lũ trẻ dung dăng đón chào.

Trăng Thu

Đêm Thu vời vợi ánh trăng trong
Gốc đa chú cuội dõi dõi trông
Mây phiêu lãng vờn bay theo gió
Cuốn lá vàng bay khắp Tây Đông

Cô liêu tơ tưởng nhớ một thời
Sóng xô kỉ niệm đã xa vời
Bên nhau ngả mình trên bãi cát
Mắt soi trong mắt ánh sao rơi.

Vạt nắng Thu phai

Gửi em vạt nắng Thu phai
Choàng lên mái tóc che hai vai mềm
Sương buông giá lạnh về đêm
Cuối Thu sắp tới mặc thêm áo vào
Công việc anh sẽ bàn giao
Trở về Hà Nội đúng vào mùa Đông
Từ đấy có vợ có chồng
Xua tan giá lạnh đêm đông một minh
Cảm ơn em đã chung tình
Đợi xây hạnh phúc gia đình bền lâu
Dù anh có ở nơi đâu
Tình em anh mãi khắc sâu trong lòng.

Trăng rằm

Trung thu đẹp nhất đêm nay
Trăng tròn vành vạnh cùng mây lượn lờ
Bồng bềnh mây nhẹ như tơ
Thỉnh thoàng che phủ mịt mờ ú tim
Đùa vui đi trốn đi tìm
Người ở hạ giới cầu xin đừng mờ
Ngày rằm chớ có hững hờ
Để bày mâm cỗ hát hò tung tăng
Rước đèn đánh trống thật hăng
Mời cả chú cuội chị hằng xuống chơi
Thiếu nhi ở khắp mọi nơi
Luôn nhớ lễ hội tuyệt vời dưới trăng.

Thu rơi

Đêm qua nghe tiếng thu rơi
Bỗng dưng tỉnh dậy rối bời ruột gan
Bao nhiêu kỉ niệm miên man
Buồn vui cứ thế ngập tràn trong tôi
Trái tim nóng hổi bồi hồi
Triền đê xanh mướt em ngồi đợi anh
Một đêm gió mát trăng thanh
Lần đầu tiên ấy cùng anh hẹn hò
Cùng anh thủ thỉ chuyện trò
Ông trăng soi sáng tò mò lắng nghe
Nụ hôn đầu ngỡ ngàng dịu nhẹ
Em yêu anh chẳng né tránh đâu
Thế là từ đấy yêu nhau
Nụ hôn thắm thiết càng sâu càng nồng
Học xong thành vợ thành chồng
Cùng nhau chung sống thành ông thành bà
Bao phen tưởng phải chia xa
Mâu thuẫn, ghen tức bất hoà cãi nhau
Yêu thương rồi lại buồn đau
Không biết tha thứ còn đâu gia đình
Nhiều khi chẳng sống cho mình
Vì con vì cháu nghĩa tình đa mang
Để cho cuộc sống nhẹ nhàng
Để cho con cháu vẹn toàn bên nhau
Dù cho con cháu đi đâu
Vẫn nhớ Tổ quốc muôn màu đẹp tươi
Nơi ấy đầy ắp tiếng cười
Bao nhiêu kỉ niệm của người thân yêu.

Buồn như lá mùa Thu

Hanh hao chiếc lá rụng rơi
Xoay xoay theo gió lá rời đi đâu
Lá khô khốc đã sẫm màu
Về với cát bụi biết đâu mà lần
Đời đời kiếp kiếp xoay vần
Đố ai biết được những lần tiếp theo.

Mối tình xưa

Càng muốn quên lại muôn vàn thương nhớ
Mối tình xưa dang dở đau buồn
Nghĩ đến anh giọt lệ lại tuôn
Em cất giấu sâu trong kí ức
Hạnh phúc anh trao là hạnh phúc tột cùng
Em gói ghém đặt trong vùng cấm địa
Nó thiêng liêng tròn trịa tình anh
Mối tình xưa nhiều trắc trở không thành
Chẳng trách anh là lỗi của chiến tranh
Mùa Thu ấy em mất anh vĩnh viễn
Anh ra đi không người thân đưa tiễn
Nước mắt em từ biệt âm thầm
Giọt mưa ngâu mãi ướt đầm nỗi nhớ.

Thu buồn

Bỗng dưng trái tim buồn héo hắt
Gió heo may đang dắt thu về đâu mất rồi
Những mơ ước đam mê
Cả dại khờ cũng bỏ ta đi
Chẳng còn gì
Mà mong
Mà đợi
Tuổi thanh xuân đã rời xa vời vợi
Bỏ mặc ta cô quạnh chơi vơi
Lá xanh ơi
Sao vội nhuốm màu vàng
Để cho cây mau chóng lụi tàn.

Nỗi đau buồn ra đi tình yêu mới lại đến

Anh trao em nụ hôn
Tha thiết và nồng nàn
Như trút hết tâm can
Khắc muôn vàn kí ức
Tới tận ngàn năm sau
Tưởng chừng không quên được
Ngỡ vĩnh cửu bền lâu
Thế rồi một nỗi đau từ trên trời rơi xuống
Vò xé trái tim cho nước mắt tuôn trào
Ngỡ nụ hôn ấy không bao giờ dứt
Nào ngờ đâu giây phút chia phôi
Vẫn con đường ấy nay mỗi người mỗi ngả
Anh hoá thành ảo ảnh xa vời
Bỏ mình em trong cuộc sống chơi vơi
Bỏ mình em vật vã ở trên đời
Anh ra đi quên hẳn lời đã hứa
Ngọn lửa tình bỗng tắt ngấm lạnh tanh
Ai làm anh quên em nhanh như thế
Hết nợ tình nên duyên mới hiện về
Xin vĩnh biệt cái quá khứ nặng nề
Rồi đời em có trăng sao thắp sáng
Mới tinh khôi và mãi mãi dâng tràn
Lại trở về với tâm hồn trong sáng
Tình yêu mới càng nồng nàn sâu lắng
Rồi bỗng nhiên lại cảm nắng ngất ngây
Đời mở ra một trang mới từ đây
Khi thu về lá vàng bay ngoài ngõ.

Sang thu

Tưởng rằng thu dịu dàng hơn
Ngờ đâu nắng vẫn giận hờn gắt gay
Mưa vẫn ào ạt đêm ngày
Gió vẫn ngây ngất cơn say quay cuồng
Mình tôi vất vưởng trên đường
Mặc mưa, mặc nắng kiên cường bước đi
Bước đi chẳng thiết nghĩ suy
Kiếp này sắp hết cớ gì âu lo.

Níu mùa Thu

Ta đã gặp nhau vào mùa Thu
Bình minh vừa cuốn hết sương mù
Gió vuốt nhẹ nhàng lên mái tóc
Anh khoác tay em níu mùa Thu.

Đến một ngày

Đến một ngày ta chẳng còn mong ngóng
Tình đôi ta mau chóng nhạt phai
Mới vừa xa đã cách mặt dài dài
Bỗng tắt lịm cả hai đầu nỗi nhớ
Hay là muốn để cho tình dang dở
Mới là tình nhung nhớ bâng khuâng
Để trái tim khắc khoải chờ mong
Để mãi mãi trong lòng cất giấu
Để thu về da diết nhớ thương nhau.

Giục giã

Thời gian giục giã chúng ta rồi
Từng ngày gom nhặt những niềm vui
Nỗi lòng nặng nhẹ buông bỏ hết
Đừng cố đa mang suốt cuộc đời
Lá vàng níu bám trên cành úa
Nhắp cạn giọt sương tắm nắng trời
Thưởng thức hương hoa chờ bão tố
Chung chiêng trong gió lá vàng rơi.

Vũ Thanh Mai

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: