10/07/23 – 01:07
BIỂN CHIỀU
Sóng bạc đầu xô nghiêng dài bờ cát
Biển cuối chiều nắng nhạt ngả hoàng hôn
Giữa trời mây non nước thả tâm hồn
Ta bước dạo đón từng cơn gió mới
Biển mặn chát ta mãi chờ mãi đợi
Ôm vào lòng chút vời vợi say mê
Như hẹn em nhớ lời biển sẽ về
Bên cồn cát lặng im nghe sóng hát
Đứng trước biển thương kiếp người phiêu bạt
Tựa dã chàng đời se cát còng lưng
Tìm bình yên trong cuộc sống đã từng
Đầy vị đại giữa trùng dương chiều xuống.
09/7/2023
TÌNH THƠ CUỐI HẠ
Anh lại viết vần thơ tình cuối hạ
Cả vấn vương khi nắng ngả nhạt màu
Rưng rưng buồn mùa trôi mải về đâu
Để bất chợt mưa chút sầu khóe mắt
Cứ lặng lẽ đi qua mùa hiu hắt
Hành trang dài ta giữ chặt trong tim
Tháng Bảy sang trên lối mộng đi tìm
Dòng hoài niệm còn in miền ký ức
Mùa xứ sở ngang qua tim dạo rực
Gợi một thời rưng rức bỏng làn môi
Đếm thời gian lấp khoảng trống bồi hồi
Gom nhặt lại tình tôi về ngày cũ
Đem vạt nắng hong giữa đời ấp ủ
Níu thời gian không héo rũ phai nhòa
Những ngọt ngào cuộc sống chải quanh ta
Ngày tươi đẹp nắng tran hòa mơ ước.
03/7/2023
ANH VỀ VỚI EM
Anh về với em buổi chiều xứ sở
Suốt chặng dài trăn trở nỗi chờ trông
Nẻo đường xa sao thấy nhớ mênh mông
Hình dáng nhỏ hương đồng quê gió nội
Thơm hoa bưởi còn nồng nàn sớm tối
Ngát hương cau trong mỗi buổi đêm hè
Nhìn giàn trầu mẹ chăm sóc vuốt ve
Giờ xanh tốt em trọn bề gia thất
Bao vất vả bàn tay chai tất bật
Phải lo toan có nước mắt lưng tròng
Chẳng mơ màng trên cuộc sống đếm đong
Đêm lặng lẽ nuốt từng dòng lệ ứa
Câu chờ đợi em ngồi bên song cửa
Mai anh về giữ lời hứa ngày xưa
Bữa cơm ngon chỉ mắm muối dưa cà
Rồi rau sắn nấu canh cua ăn tạm
Quên nghèo khổ rưng rưng miền đất sạn
Ôm vào lòng năm tháng mãi trong tim
Anh trở về tìm lại vết chân chim
Trên lối cũ mình giữ gìn khao khát.
25/6/2023
NỬA CUỘC ĐỜI BAO NỖI GIAN TRUÂN
Có những lúc thấy lòng mình trăn trở
Hỏi cuộc đời đâu cuốn sổ trắng xinh
Sống tìm vui gieo hạt giống vô hình
Mượn cõi tạm gửi tình người còn mãi
Đi qua nửa ngoảnh quay đầu nhìn lại
Bên kìa sườn dốc thoải nỗi tâm can
Nặng đôi vai chân mỏi cực phím đàn
Lời thi vị thở than buồn đêm tĩnh
Đời bể khổ cõi nông sâu phân định
Biết mở lòng thôi toan tính thiệt hơn
Lúc gian truân càng bền trí chẳng sờn
Mai thức dậy cảm ơn đời hạnh phúc
Đi qua nửa gạn dòng trong dòng đục
Cũng tỏ tường trần tục lắm tham si
Bạc như vôi lắm nghịch cảnh nhu mì
Thương vô cảm trên những gì thê thái.
16/6/2023
YÊU LẮM MIỀN ĐẤT TRUNG DU QUÊ MẸ
Tôi yêu mảnh đất cằn bạc màu đá sỏi
Đã nuôi hồn tôi cất tiếng gọi đầu đời
Những câu ân tình mãi ghi nhớ khôn nguôi
Ôm từng khắc khoải yêu bầu trời nguồn cội
Từng dòng sữa ngọt còn vẹn nguyên bao nỗi
Lẫn giọt mồ hôi trên mỗi bước đăng trình
Đất mẹ hiền hòa yêu lắm những ngày xanh
Thương từng mắt biếc nhện giăng mành mái lợp
Đơn sơ ngói phủ ngôi trường làng đến lớp
Áo lấm lem bùn đường ngập ướt bàn chân
Vẫn thỏa rong chơi mặc nắng gió đen trần
Chăn trâu thổi sáo phơi thân nơi đồng cỏ
Yêu lắm đất mẹ quê hương đầy nỗi nhớ
Trọn nghĩa ân tình nhịp thở sống đời con
Hai tiếng quê hương nơi ký ức chân tròn
Là từng lên rẫy chèo non đầy khao khát
Mỗi mùa lúa trổ gửi trắt triu vào đất
Đẹp mãi trong ta dẫu xa mắt dõi về
HƯƠNG XẠ quê mình nơi ấy một miền quê
Bao la tình mẹ chốn nhiều khê thương nhớ.
15/6/2023
Kiên Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang