Chùm thơ tình mẹ – Tống Thu Ngân

28/07/23 – 02:07

Tác giả Tống Thu Ngân

 

MẸ DÌU CON ĐI QUA ĐẦU SÓNG

Mẹ dìu con đi qua đầu sóng
Những đợt sóng cao vời vợi
Những đợt sóng ngầm âm ỉ
Mẹ vẫn dìu con đi

Mẹ dìu con qua bao gềnh đá
Đá chập chùng, nhọn hoắt làm mẹ đau
Trái tim mẹ nát nhàu
Vẫn không buông tay dù mệt lã

Mẹ đã cho con cả một đời vất vả
Cắn răng chịu đựng, con nào biết, nào hay
Miếng ăn ngon mẹ để dành cho con hết
Mẹ ôm cả vào mình những đắng cay

Mẹ đã yêu con ngay cả lúc chưa hoài thai
Yêu vội vã, yêu con hơn tất cả
Dẫu đường đời của mẹ lắm chông gai
Mẹ yêu con trong tất cả mọi ngày mai

Đứng trước biển nhìn cơn sóng dữ
Con quay lưng vì sợ một ngày mai
Mẹ già yếu… con là nơi nương tựa
Con quay lưng ôm hạnh phúc riêng mình

Mẹ vẫn thế… và muôn đời vẫn thế
Dìu con qua mọi cơn sóng cuộc đời
Dẫu già rồi… đầu óc đã nhớ quên
Mẹ vẫn cứ giang tay ngăn con sóng dữ…

 

GÁNH CON
(Tặng mẹ tôi – Người đàn bà đã dành cả thanh xuân nặng gánh hai vai để nuôi đàn con khôn lớn)

À… ơi… mẹ gánh đàn con
Đi qua dông bão mỏi mòn tháng năm
À… ơi… sen nở trong đầm
Bốn mùa mưa nắng mẹ dầm nắng mưa

À… ơi… mẹ gánh nặng chưa
Đi qua cuộc chiến cũng vừa hoàng hôn
Thanh xuân mẹ gánh bồn bồn
Muối dưa, muối cải, mò tôm, bắt còng

Mùa thu mẹ gánh sen hồng
Gánh thêm hoa cúc cho đồng hai vai
Mùa xuân, mẹ gánh cành mai
Gánh căn nhà dột, sửa hoài chưa xong

Người ta còn nhỏ nôi hồng
Con nằm trong thúng, mẹ phồng đôi chân
Sớm hôm mẹ vẫn tảo tần
Thân cò lặn lội tủi thân khóc òa

Mẹ đem cơm cấy đồng xa
Hai đầu quang gánh cũng là gánh con
Mẹ nay mắt lệ vẫn còn
Đàn chim tung cánh mẹ buồn chơi vơi

Mẹ ngồi đếm mấy xuân rơi
Thanh xuân mẹ gánh mặt trời lên non
À… ơi… sông cạn đá mòn
Giờ đây mẹ vẫn mõi mòn… gánh con…

 

GÁNH GÁNH GỒNG GỒNG

Mẹ đi gánh gánh gồng gồng
Mẹ đi gánh mạ vẫn gồng theo con
Mẹ đi chân cứng đá mòn
Mẹ đi gồng gánh nước non quê nhà

Mẹ vừa làm mẹ, làm cha
Làm người cấy lúa, làm nhà cho con
Con cò gánh gạo nỉ non
Mẹ tôi gánh gạo cho con nên người

Mẹ đi gánh gánh gồng gồng
Hai đầu quang gánh chềnh chồng nắng mưa
Mẹ tôi mưa nắng hai mùa
Gánh con hai đứa, đứa vừa chạy theo

Mẹ tôi lam lũ quê nghèo
Ngày mùa gánh lúa cheo leo cánh đồng
Lon ton theo mẹ mùa đông
Giữa trời giá lạnh đốt đồng khói rơm

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm
Đêm ngồi khâu vá cánh buồm ra khơi
Đêm sao mắt mẹ rạng ngời
Gồng gồng, gánh gánh cuộc đời cho con…

 

NGÀY XƯA MẸ ĐÃ CHO CON

Ngày xưa mẹ đã cho con
Rổ khoai nóng hổi còn thơm nắng chiều
Ngày xưa mẹ cho thật nhiều
Nồi cơm gạo lứt, hạt điều muối rang
Ngày xưa canh chuối húp, chan
Nướng con khô mặn, nồng nàn bếp rơm
Ngày xưa những buổi chiều hôm
Cha ngồi vá lưới, gió Nồm thổi sang
Ngày xưa trời nắng chang chang
Chân không chạy giữa cát vàng, biển xanh
Ngày xưa buồn ngủ chiếu manh
Đuổi con bướm trắng chạy quanh quãng đồng
Ngày xưa theo mẹ bắt còng
Theo cha cắt lúa long đong ngày mùa
Ngày xưa hái đọt me chua
Nấu canh với tép mấy mùa nước rong
Ngày xưa nước nổi mênh mông
Chèo thuyền đi vớt lòng tong đem về
Bánh đa, rau sống một xề
Cả nhà xúm xít, tình quê mặn nồng
Ngày xưa mẹ hát ngoài sông
Cha về rộn cả cánh đồng ước mơ
Ngày xưa con rất ngu ngơ
Mẹ cho con cả tuổi thơ ngọt ngào…

 

MẸ GÁNH MÙA HOA

Mẹ gánh mùa hoa
Cho con sinh ra
Cho con khôn lớn
Bằng người, bằng ta
Mẹ gánh mùa hoa
Hoa bầu, hoa bí
Hoa lý, hoa ngâu
Hoa dâu, hoa chuối
Mẹ gánh mùa bưởi
Bông trắng thơm lừng
Xuân thì con gái
Tóc xõa ngang vai
Mẹ gánh sớm mai
Đem về chiều tối
Một đời lặn lội
Bắt nghêu, bắt còng
Mẹ gánh mùa đông
Đem qua mùa hạ
Thơm mùi rơm rạ
Mùa gặt hai vai
Mẹ gánh sương mai
Hai mùa mưa nắng
Hai đầu muối mặn
Rát bỏng đôi chân
Mẹ gánh củi bần
Mẹ vô rừng lá
Mẹ lợp mái nhà
Che con mưa nắng
Mẹ hái ánh trăng
Vàng mơ Chú Cuội
Trời mưa lặn lội
Tất cả vì con
Mẹ gánh đầu non
Mẹ mang triền suối
Mẹ gánh cả núi
Mẹ mang cả rừng
Mẹ địu trên lưng
Tay bồng, tay dắt
Mẹ rơi nước mắt
Mẹ đổ mồ hôi
Mẹ gánh cả đôi
Làm cha, làm mẹ
Mẹ gánh nặng, nhẹ
Mùa lúa chín vàng
Mẹ là cái thang
Nâng con từng bước
Mẹ gánh việc nước
Mẹ lo việc nhà
Mẹ gánh mùa hoa
Hương thơm ngan ngát
Mẹ là bài hát
Mẹ là thái sơn
Giờ con đã lớn
Con đã hiểu ra
Mẹ gánh mùa hoa
Cho con rực rỡ…
Cho con trang vở
Cho con vào đời
Ơn mẹ cao vời
Lòng con rất hiểu
Mẹ gánh mọi điều
Không cần toan tính
Mẹ gánh mùa hoa
Cho con sáng tỏa
Đường đời trăm ngả
Con nhớ mùa hoa
Lòng vui rộn rã
Mẹ gánh mùa hoa
Mẹ gánh mùa hoa…
Mẹ gánh mùa hoa…

Tống Thu Ngân

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: