12/05/23 – 04:05
HOA PHƯỢNG ĐỎ
Hoa phượng đỏ điểm tô mùa hạ
Mang niềm tin hối hả vào đời
Ước mơ xây dựng tuyệt vời
Học trò một thuở rạng ngời tình yêu
Hoa phượng đỏ nâng niu trân quý
Màu con tim chung thủy sắt son
Với bao ký ức vẫn còn
Ngày xanh lưu bút biển non hẹn thề
Tháng Tư về trường quê đỏ rực
Hoa phượng còn thơm nức mùi hương
Ép vào trang vở thân thương
Lưu niềm nhung nhớ vấn vương tình nồng
Tà áo dài với lòng trong trắng
Tháng Tư về ngập nắng sân trường
Chia tay bịn rịn vấn vương
Mạch sầu đeo đẳng trên đường dặm xa.
HÈ VỀ
Hạ về mang cả nắng mưa
Lang thang lối nhỏ hàng dừa nghiêng nghiêng
Lỡ làng chuốt lấy muộn phiền
Trách mình ngày ấy hoa niên vụng về
Người đi mấy nẻo sơn khê
Dư hương tình cũ lời thề sắc son
Dáng xưa loáng thoáng lối mòn
Tình xưa dần lớn mãi còn chờ ai
Sân trường ghế đá mờ phai
Còn chăng huyết phượng nhuộm ngày chia tay
Mấy mùa hè đã lạc loài
Mùa này xin hãy hát bài đoàn viên
Hè sang phượng thắm mái hiên
Bâng khuâng chờ đợi người miền xa xăm
Ve sầu vẫn trổi giọng ngâm
Nhắc người ngoài ấy hồi tâm trở về
Bình minh tỏa rạng đường quê
Ven lề hoa nở xum xuê đón chào
Hai tâm hồn bỗng xuyến xao
Mừng vui mà lệ tuôn trào như mưa!
NỖI BUỒN THÁNG NĂM
Tháng Năm trời buồn mưa đổ rơi
Lá bay đường phố dạ bồi hồi
Nỗi đau thầm lặng lòng tê tái
Niềm nhớ xót xa kẻ cuối trời
Tháng Năm mưa buồn mong nhớ ai
Thuyền trôi lạc bến cuối chân mây
Lời thương biết gửi về đâu nhỉ?
Trăng lặng lòng đau lệ thắm đầy
Tháng Năm ngày xưa tay nắm tay
Bên đường lá đổ tại nơi này
Lời thề hứa hẹn còn in dấu
Người đã quên rồi theo gió bay
Tháng Năm bơ vơ ngày tháng qua
Bao đêm thao thức dưới trăng tà
Hướng về phương ấy ta chờ đợi
Chỉ thấy sương buồn mây trắng qua
Tháng Năm lá rơi đã úa nhàu
Nhìn qua cửa sổ mây trôi mau
Khung trời nhung nhớ tràn mi lệ
Người đã xa rồi ta mãi đau.
HOA PHƯỢNG SÂN TRƯỜNG
Hè về rồi thay nhau mưa nắng
Ánh tà dương chiếu thẳng đôi vai
Vi vu tiếng gió ngân dài
Lá tô màu thắm hoa bay hương nồng
Hạ về rồi bến sông hiu hắt
Người ra đi cũng bặt tăm hơi
Mây bay gió cuốn hoa rơi
Biết người phương ấy nhớ lời thề xưa?
Phượng hồng trổ đung đưa sắc thắm
Ghế đá buồn đứng ngắm hồn mơ
Sân trường sao quá hững hờ!
Biết bao kỷ niệm bây giờ còn đâu!
Râm ran tiếng ve sầu nức nở
Gợi hồn em chạnh nhớ xa xăm
Tình yêu trót đã mọc mầm
Dẫu cho cách trở âm thầm vẫn thương
Chiều hoàng hôn nhạn thường về tổ
Em phương này lệ đổ đợi mong
Anh về nhóm bếp lửa hồng
Chờ mùa yêu đến vợ chồng nên duyên.
GỌI HÈ
Tia nắng ấm lang thang khắp đây đó
Gọi hè về hoa phượng đỏ thắm tươi
Bước chân đi lòng chạnh nhớ một người
Bến xe khách lời tạ từ đưa tiễn
Bao hạ rồi anh ra đi vĩnh viễn
Ngắm hoàng hôn thấy mây chuyển thêm buồn
Câu thề non hẹn biển chỉ hứa suông
Chuyện tình ái giống in tuồng hát bộ!
Đêm đêm trường nơi phòng không lệ đổ
Xót phận hồng nhan gãy đổ duyên tình
Gái đoan trang giữ vẹn chữ tiết trinh
Sao trời khiến hững hờ mình như thế?
Hạ năm nay phượng buồn ra bông trễ
Như chờ người ngoài góc bể về quê
Thăm vườn xưa một thời đã bỏ bê
Cho lầu ngọc đón trăng về bến mộng
Anh về rồi từ đây thôi trông ngóng
Mắt biếc môi hường nụ sống dương lên
Cho tình yêu nồng đượm mãi vững bền
Đôi tim sẽ dựng xây nền hạnh phúc.
Phạm Thúy Nga
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang