Chùm thơ tình mùa thu – Phạm Thu

12/08/23 – 10:08

Tác giả Phạm Thu

 

THU VỘI

Lạc mùa cơn gió bấc
Nghiêng ngã cả trời thu
Xạc xào cay mắt lá
Lìa cành rồi bay xa.

Cánh thiên di hối hả
Đập cánh vọng không trung
Chuồn chuồn lim dim mắt
Giật mình hóng gió đông.

Cuối thu se se lạnh
Mây bay vắt ngang trời
Đọt cải ngồng trắc nụ
Nở rộ bên bến sông.

Cánh đồng ngày cuối vụ
Trơ gốc rạ hanh gầy
Triền đê chân hối hả
Quang gánh trĩu hai vai.

Thu vội vàng gói ghém
Sau mắt núi mơ màng
Hoàng hôn choàng dải lụa
Trầm mặc dáng thu phai.

 

VỘI VÀNG THU

Thu thật là thu, khi heo may về ngang ngõ
Em thật là em, khi chân thật với chính mình
Nắng dịu dàng giăng ngang miền nhung nhớ
Em vội vàng yêu như khi chưa bắt đầu.

Nồng nàn hương vương má hồng bẽn lẽn
Mắt biếc cười lúng liếng tựa hồ thu
Lá nhẹ rơi run run vội vàng nắm
Sợ muộn màng sóng sánh vuột tầm tay.

Chợt giật mình nghe hồn dâng se sắt
Nao nao lòng theo sắc biếc thu bay
Trong veo quá trời mây xanh ngan ngát
Em thẹn thùng giấu vội giấc mơ đêm.

Thu thật rồi, khi em choàng khăn mỏng
Điệu đà phiêu trong sắc nắng thu phai
Ngày vội đến em vội yêu nồng thắm
Em thật là em khi sâu lắng yêu anh.

 

VỊ THÁNG TÁM

Ta vụng về giấu thu vào trong mắt
Thoáng heo may ngang qua phố hanh gầy
Tay khẽ chạm nâng niu vị tháng tám
Hương bưởi hương chanh, cúc khẽ cựa mình.

Mây bãng lãng ngang qua đùa với gió
Nắng mơ màng nhí nhảnh đậu vai xinh
Lá cựa mình xôn xao vờn tung tẩy
Tóc mây bồng sóng sánh lọn bay bay.

Rêu phong kín chênh vênh miền hạ cũ
Vời vợi thu sóng sánh khỏa mặt hồ
Hoàng hôn buông phía trời ngây ngất nhớ
Trầm mặc rơi chạm mắt núi dịu hiền.

Say giấc thu thanh âm vọng trong trẻo
Tay chòng chành nửa níu nửa buông lơi
Lãng đãng phiêu lâng lâng hờn môi mắt
Giấu dại khờ sau vạt nắng nghiêng chao.

 

TỰ SỰ THU

Ta thả hồn đi hoang chiều thu lạnh
Chút mông lung gói ghém trong mắt buồn
Lời thì thầm lá hoa sau giấc mộng
Biết bao điều thu nói hộ giùm ta.

Bóng hoàng hôn đỏ ối trong chiều tà
Bước thật nhẹ sợ làm đau mắt lá
Rớt xuống rồi vẫn chẳng muốn chia xa
Ta bối rối giật mình, cơn gió lạ.

Hanh hao nắng xuyên ngang chiều chạng vạng
Tiếng kinh cầu văng vẳng chốn thiền môn
Chân lạc lối du miên cơn mộng mị
Cứ nhẹ nhàng dảo bước thả buông lơi

Ta với ta đối diện giữa mây trời
Buông thật khẽ chênh chao lời nguyện ước
Thân an trú bình phàm vui cõi tạm
Thấu tỏ rồi nụ cười hóa nhẹ tênh.

 

BÌNH YÊN MỘT CÕI THU VÀNG

Vén màn mây kéo thu về
Trong veo mặt nước lối quê nhã nhàn
Nâng niu phiến lá rơi tàn
Bay bay trong gió nhuộm vàng ngẩn ngơ.

Cánh diều cong vút đôi bờ
Hạ nghiêng phía hạ thu vời vợi thu
Dập dìu tiếng sáo vi vu
Thanh âm vọng lại giấc thu nẩy mầm.

Cựa mình lặng lẽ thâm trầm
Tàn khô lá rụng thì thầm gót son
Phiêu theo thảm lá khô giòn
Vấn vương tháng hạ cuộn tròn đầy tay

Hoàng hôn hẹn với cuối ngày
Trời chiều hẹn với cơn say nắng vàng
Hân hoan núi khoác áo choàng
Vàng ong óng phủ mơ màng mây giăng.

Khói lam uốn lượn dùng dằng
Cốm thoang thoảng ngát thơm lừng vị quê
Nhịp nhàng lục lạc triền đê
Bình yên một cõi thỏa thê ru hồn.

Phạm Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: