Chùm thơ tình – Ng Văn (Sóc Trăng)

01/02/23 – 05:02

 

Ảnh Internet

 

GỞI VỀ EM

 

Anh gởi về em chút ánh nắng hồng

Chút tâm tình sưởi ấm buổi tàn đông

Gởi về em những tháng ngày mơ mộng

Mà từ lâu ấp ủ ở trong lòng

Gởi về em mảnh chân trời khuất bóng

Tím hoàng hôn bảng lảng khói lam chiều

Gởi về em trái tim còn nặng trĩu

Nỗi u hoài hiu hắt những ngày mưa

Gởi về em một lời anh đã hứa

Cùng bên nhau quanh bếp lửa giao thừa

Ôn vui buồn hờn dỗi thuở xa xưa

Xây hạnh phúc đón mùa Xuân ước nguyện

Gởi về em khung trời đầy kỷ niệm

Có mai đào én liệng nắng vàng rơi

Gởi về em đôi điều anh muốn nói

Xuân không mùa bên ta mãi em ơi!

 

 

Ảnh minh họa: Internet

 

CHIA TAY TÌNH BẠN

 

Không buồn lắm mà cũng không đau lắm

Vẫn âm thầm chút lệ thấm bờ mi

“Tạm biệt nhé!”- sao nhẹ nhàng vậy nhỉ?

Nhưng vốn dĩ là … vĩnh biệt từ đây

Chia tay nhau bởi duyên hờ hững ấy

Khi bàn tay chưa nắm lấy bàn tay

Gió không lạnh bỗng thấy lòng tê tái

Mưa sụt sùi sao lại lắm thê lương

Gặp nhau đây để rồi đi muôn hướng

Chút buồn thương vương vấn đáy tâm hồn

Giày vò mãi trong chuỗi ngày bận rộn

Kiếp phù sinh chôn chặt mấy ân tình.

 

THUỞ HỌC TRÒ

 

Anh đã trao em cả tấm tình

Nhớ nhung yêu mến của lòng anh

Em ơi! Xa cách dù đôi ngã

Tim anh luôn chỉ một bóng hình

 

Em có biết không những buổi chiều

Anh buồn anh lại nhớ xa xôi

Nhớ bao kỷ niệm ngày gần gũi

Nhớ buổi đi về ta có đôi

 

Từ bấy đến nay đã mấy mùa

Phượng tàn Phượng nở mấy thu đông

Bao lần mưa nắng bao lần nhớ

Đau xót lòng anh em biết không

 

Mỗi độ ve sầu vang tiếng khóc

Niềm thương nỗi nhớ lại dâng đầy

Dù bụi thời gian mờ dĩ vãng

Giữ trọn cho nhau kỷ niệm nầy.

 

 

 

TÂM TÌNH KẺ Ở NGƯỜI ĐI

 

Tha hương lạc bước đường đôi nẻo

Phận mỏng đeo mang kiếp sống nghèo

Dòng đời đưa đẫy thuyền xa bến

Nghìn dặm quan san gió dạt bèo

Ngày về mỏi mắt mòn mong đợi

Mịt mù bóng nhạn chốn gieo neo

Còn trông chi nữa thu vàng úa

Tình tận phương nào gởi gió theo

Kẻ nam kẻ bắc vô tăm cá

Biền biệt người đi lạt mái chèo

Từ buổi chia tay lòng quạnh vắng

Hắt hiu buồn một mảnh trăng treo.

 

 

ĐÂU NGỜ

 

Có những lúc ngỡ chừng ác mộng

Ngẫm cuộc đời kiếp sống mong manh

Lá xanh sớm vội xa cành

Tử sinh một sợi chỉ mành ai hay

Có những lúc tưởng đây gần đó

Mãi muôn đời gắn bó bên nhau

Một cơn gió nhẹ tạc vào

Niềm vui bỗng hoá cơn đau ngập lòng

Có những lúc giống trong huyền thoại

Bướm đa tình bén nhuỵ đùa hoa

Nhởn nhơ tung cánh la đà

Một hôm chợt thấy còn ta với mình

Có những lúc nghĩ tình như mộng

Vắt cạn dòng máu nóng trong tim

Hiến dâng cho trọn nỗi niềm

Giấc mơ phù phiếm giọt buồn không tên.

 

NG VĂN (NGUYỄN VĂN THANH)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: