22/02/23 – 09:02
VỀ GIÀ RỒI…
Về già rồi… tất yếu mỗi người thôi
Giờ tất cả di dời vào quá khứ
Trước con cháu cũng trở thành phép thử
Còn ngoài kia họ cứ nói hết thời
Về già rồi… tâm trạng lúc đầy vơi
Lòng tự nhận mình là người giỏi nhất
Dù điều đó có đúng là sự thật
Phản ứng sau lưng bảo mất thăng bằng
Về già rồi… bệnh tật huyết áp tăng
Đêm mất ngủ cùng chị Hằng thao thức
Nghe tiếng ngáy cạnh bên càng buồn bực
Trớ trêu thay ký ức lại tràn về
Tuổi già rồi… khập khiễng cứ muốn kê
Cho cuộc sống hướng về tình hiếu đạo
Người không thích thì cho là huyền ảo
Nói huyên thuyên Tào Tháo thật lắm điều
Về già rồi… được mất tự mình phiêu
Bởi tinh tế và rất nhiều kỷ niệm
Đều sắp sẵn chứ đâu phải tìm kiếm
Hãy trải lòng chớ tâm niệm vu vơ
Về già rồi… vui thú những ván cờ
Hoặc viết những vần thơ cuộc sống
Xe đạp thể thao khỏe người năng động
Là an yên những cống hiến qua thời
Về già rồi… hãy buông bỏ dần thôi
Không đòi hỏi kiêu kỳ ngồi thắc mắc
Tiền con cái cho tiêu dùng may mặc
Cứ nhận đi ăn chắc chúng vui lòng
Về già rồi… đi bước nữa là xong
Đời để lại tạo đường vòng nhân thế
Không suy nghĩ giãi bày rằng: “giá kể”
Vẫy tay chào thế hệ đổi thay ta.
Ngày 17/02/2023
TẾT VỀ THƯƠNG NHỚ MẸ CHA
Xuân vừa đến… mà lòng xao xuyến lạ
Nhớ gia đình… lan tỏa… rối bời lên
Vì thương cha… nhung nhớ tới mẹ hiền
Lo cái Tết… phải triền miên… dành dụm
Vì nghèo khổ… yếu hèn nên khúm núm
Chạy ngược xuôi… co cụm… đủ gạo tiền
Cho con đàn… trong kỳ lễ đoàn viên
Như bè bạn… gắn liền… trong cuộc sống
Tấm áo mới… tay cầm mà tưởng mộng
Bánh trưng xanh… mầm mống… tỏa đất trời
Thiếp lì xì… lan tỏa khắp trùng khơi
Tết ùa đến… nhớ người… đà xa mãi
Thuở xưa đó… ngậm ngùi và ái ngại
Chớ bây giờ… thư thái… mấy lo âu
Đảng Bác lo… xóa khoảng cách nghèo giàu
Để giảm bớt… nỗi đau… lòng cha mẹ
Lời tự sự… lưu lòng bao con trẻ
Ơn mẹ cha… là một lẽ… thường tình
Trong cuộc sống… tất yếu phải mưu sinh
Luôn cảm tạ… gia đình…cùng tiên tổ.
Ngày 18/01/2023 (27/Chạp – Nhâm Dần)
CÂY GIỐNG BÓNG
CỦA GIỐNG NGƯỜI
Lão Long giáng thế
Ngũ phúc sinh sôi
Góc cạnh sắc nét đứng ngồi
Chủ nhân vững chắc rạng ngời tỏa xa
Sống gần làng xã
Rộng mở chan hòa
Huyện tỉnh uy tín mở ra
Dựng xây tiếp bước tạo đà cháu con
Tâm lòng đã chọn
Chào đón nghĩa nhân
Hảo tâm công sức góp phần
Rạng ngời Long giáng Tết Xuân thỏa lòng.
Ngày 13/01/2023
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
DÙ CON ĐẾM… giỏi
ĐƯỢC CÁT… bến bờ
SÔNG… sâu dài rộng lên thơ
NHƯNG… không hiểu hết ước mơ mẹ hiền
KHÔNG ĐẾM ĐƯỢC… kiến
TẤM LÒNG… bao dung
MẸ… thương con đến phút cùng
CHA… thì cũng vậy bởi chung giống nòi
DÙ CON ĐO… dọi
ĐƯỢC TRƯỜNG… biển khơi
SA… bàn ở khắp muôn nơi
NHƯNG… mà không thấu đường đời đó nghe
KHÔNG ĐO ĐƯỢC… nhé
TÌNH CHA… đượm đà
MẸ… yêu nồng hậu sâu xa
HIỀN… lương rộng mở hoan ca cộng đồng
DÙ CON ĐẾM ĐƯỢC CÁT SÔNG
NHƯNG KHÔNG ĐẾM ĐƯỢC TẤM LÒNG MẸ CHA
DÙ CON ĐO ĐƯỢC TRƯỜNG SA
NHƯNG KHÔNG ĐO ĐƯỢC TÌNH CHA MẸ HIỀN.
Ngày 12/01/2023
CHÚC MỪNG CON GÁI
(Nguyễn Ngọc Bích)
Chuyển tiền mừng chúc
Một triệu nhỏ thôi
Cái buổi con ngồi
Bảo vệ Luận án
Kiến thức vô hạn
Học tập mở mang
Nắm bắt vững vàng
Cho mình ích nước
Chúc con có được
Gặt hái thành công
Sẽ nhận Bằng hồng
Tốp đầu xuất sắc.
Ngày 07/01/2023 (16/Chạp – Nhâm Dần)
TẶNG VỢ Ở TUỔI 60
Quý Mão (1963 – 2023)
Đón chào Quý Mão hoan ca
Vợ tôi chính thức tuổi đà sáu mươi
Một vòng xoắn ốc cuộc đời
Nhẹ nhàng thanh thản vui tươi hài hòa
Những gì bươn trải đã qua
Công dung ngôn hạnh món quà niềm tin
Gia đình xã hội giữ gìn
Tình người chất phác như in tâm lòng
Đương thời công tác đã xong
Lương hưu đón nhận ước mong thỏa rồi
Sạch nhà cơm nước kịp thời
Áo quần giặt giũ không ngơi nghỉ mà
Lương Chồng gặt hái hơn nha
Chuyên dùng đi lại thơ ca mỗi ngày
Thơ Bà không thích không say
Nhưng do tiếp xúc hàng ngày thành quen
Khắc công sức lực luyện rèn
“Của chồng công vợ” phê khen duy trì
Sáu mươi năm vững bước đi
Chúc Bà vui khỏe nghĩa nghì phát huy.
Ngày 01/01/2013
Nguyễn Dựng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang