02/03/23 – 07:03
GÓC CHÙA…
Góc chùa sao bỗng ngẩn ngơ
Chiều phai nắng tắt ngồi chờ chi đây
Nguyện cầu con đã ắp đầy
Cớ sao tĩnh lặng ngồi đây thẫn thờ
Tựa lưng vẽ những vần thơ
Công cong một mái giữa trời ngày xuân
Thả lên cao thẳm bâng khuâng
Nỗi lòng dang dở một vần thơ yêu
Trời nghiêng bóng xế tà chiều
Phận tu chưa đặng đành liêu xiêu về
Mái chùa tĩnh lặng hồn quê
Phút giây ta được trở về tịnh tâm
Đưa tay hứng giọt mưa xuân
Mái chùa rớt xuống trong ngần hồn thơ
Tựa lưng ngắm cảnh chiều mơ
Mái chùa cong vút thẫn thờ góc quê.
19/02/2023
NẮNG XUÂN PHAI…
Ta biết chiều tà kia rất vội
Nghiêng nắng trút lại phía sau thềm
Còn chút ấm nồng tặng hoa lá
Để khi đêm về chẳng lạnh đông
Ta biết chiều nghiêng trút nắng hồng
Xót thương đơn côi hoa một đóa
Một mình ngơ ngác giữa vườn xuân
Gom chút nắng tàn khơi lửa ấm
Ta biết chiều xuân kia rất vội
Lối về nắng rắc chút tình côi
Bờ môi ai kia chưa kịp thắm
Chiều đã tàn rồi, nắng xuân phai…
15/02/2023
KHẤT NỢ…
Em về khất nợ tiếng yêu
Thuở xưa lỡ nhận bên chiều ngày đông
Tháng ngày xa cách ngàn trùng
Bao giờ trả được nỗi lòng tơ vương
Cho em khất lại niềm thương
Duyên trời xe thuở má hồng gặp anh
Bên nhau thuở tóc màu xanh
Tháng năm xoay chuyển nay thành bạc phơ
Em về khất lại giấc mơ
Đêm thu ngày ấy trăng mờ trao nghiêng
Cau già trĩu quả bên hiên
Chờ em thắm đỏ một miền ước ao
Em xin khất lại kiếp sau
Cau trầu xính lễ phận này lỡ duyên
Tơ hồng đan chiếc khăn mềm
Kiếp này khất nợ em đền kiếp sau…
10/02/2022
HÓA ĐÁ…
Tim con hóa đá mẹ ơi!
Ngồi bên di ảnh chẳng lời cất lên
Bóng mẹ ẩn giữa nhang đèn
Nụ cười mãn nguyện nơi miền Tây Phương
Xa mẹ vắng những yêu thương
Trần gian muôn nẻo dặm trường mình con
Chiều đông con cứ mỏi mòn
Nhìn về phương ấy héo hon dạ sầu
Tim con hóa đá nỗi đau
Ba năm xa mẹ con nào thể quên
Thẫn thờ ngồi mãi bên thềm
Mặc cho mưa đổ mái hiên ướt nhòa
Ba năm chớp mắt trôi qua
Ba năm vắng mẹ căn nhà quạnh hiu
Ba năm thương nhớ thật nhiều
Ba năm hóa đá bên chiều khói nhang…
16/12/2022
ĐÔNG CHẠM NGÕ…
Thế là đông chạm ngõ
Gió bấc đuổi heo may
Thương em mảnh vai gầy
Gánh cuộc đời lạnh giá
Thế là sương đọng lá
Thổn thức mùa đi qua
Ai còn nhớ màu hoa
Thuở khi xưa trao tặng
Thế là nghiêng sợi nắng
Thu bẽn lẽn giấu mình
Bông lau trắng đoan trinh
Vẹn chữ tình ngóng đợi
Thế là xa vời vợi
Nỗi nhớ nhuộm màu ngâu
Đêm Noel nhiệm màu
Trời đông thành xuân ấm…
Nhẹ nhàng bàn tay nắm
Dắt em qua đông dài
Gió lạnh mặc kệ ai
Hoàng hôn chiều rực cháy…
20/122022
Hạnh Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang