Chùm thơ tình – Nguyễn Hồng Báu

13/02/23 – 04:02

Tác giả Nguyễn Hồng Báu

BƯỚC CHÂN KHÔNG MỎI

(Tự bạch cho tuổi 68 đang về)

Chập chững bước chân vào cổng cuộc đời
Như hạt lúa trổ mầm trước ngày giông bão
Nghe ới gọi vừa xôn xao, huyên náo
Sấm chớp nhì nhằng trời rách toạc từng phân…

Chai sạn, sần sùi thô ráp bàn chân
Cứ ngỡ bão tan, chân bọc niềm háo hức
Hăm bốn ngàn tám trăm đêm chong thức
Không muốn rã rời, này, ta dấn bước thêm…

Trân quý những khi dẫm vạt cỏ thật êm
Nín thở mỗi lần co mình trong vỏ ốc
Quánh lệ mặn áo mưu sinh lóc xóc
Xoãi mặt gọi trời, trời bận chẳng thưa…

Ta đếm chi li hanh, gió, nắng, mây, mưa…
Trộn bát cơm dụm dành đã chắn che tứ phía.
Tơi tả áo, dựng vòm trời tròn trịa
Che bước chân con trồng mới những cây đời

Bần thần nghe văng vẳng khúc à ơi…
Giọng mẹ, giọng em, ru dưới trời lóng lánh.
Dội cõi hồn ta gọt mài vành vạnh
Thương quá đi thôi, chân dấn bước dốc đời…

 

NHẶT CÁNH ĐÀO PHAI

(Viết nhân ngày thơ Việt Nam)

Lửng chiều
nhặt cánh đào phai
Dạm xuân
gói ghém
gửi ai cất giùm.

Hứng từng giọt nụ
lâm thâm
Bao nhiêu giọt
gửi vào mầm
mà xuân.

Cánh phai
để áo em ngần
Khoác lên phố,
trẩy núi gần,
đảo xa.

Biết là
iếc cánh phôi pha
Đừng ngần ngại
sẽ tháng Ba
nắng về…

Em còn trẩy hội
mải mê
Ta ngóng đợi
hẹn sum sê
quả tình…

Sắc phai
em chớ làm thinh
Hình như
sắc nhớ chúng mình
thắm duyên…

Đào phai
ta kết mạn thuyền
Khuẩy chèo
xao ánh trăng huyền
… đêm nay!

 

TRĂNG RƠI…

Ai treo trăng giữa lưng trời
Đêm qua thơ đụng làm rơi Chị Hằng…

Mảnh xiêm vướng phải sao băng
Né mây, gió nín, hương lằng lặng rây.

Hình như phấn xoã nõn cây
Bởi sực nức hết cả bầy gió đêm.

Ta nghe hơi thở thật mềm
Xức đầy gối, ngỡ tình em…trắng ngần!

Ơ kìa! Trăng rụng đầy sân
Chị Hằng ơi, sẻ một phần cho em.

 

HÁT CÙNG TA KHÚC HÁT QUÂN HÀNH

(Cảm xúc về những sợi tơ vàng dệt nên niềm tin yêu cho sức mạnh QĐ NDVN)

Những nốt nhạc tươi xanh trên những sườn đồi
Nắm chặt tay những nốt trầm lặng lẽ
Bên suối ngàn, bên đồng vàng se sẽ
Cùng hát lên với âm hưởng quân hành.

Ta dắt tay cháu yêu bươn ram ráp cỏ gianh
Tìm mộ Cha sau năm mươi sáu năm biền biệt…
Những khúc hát cha gửi cháu yêu ngày chia xa da diết.
Vẫn trầm hùng vọng từ đất lời thương…

Ta ôm ghì bạn ơi nghe dính nỗi vấn vương
Khúc hát tình yêu tím sắc trời chờ đợi
Bước quân hành đã vạn ngày vời vợi
Như sao khuya mãi lấp lánh tin yêu…

Ta nghe râm ran những giai điệu cuối chiều
Tự ngôi mộ khói vờn khắc khoải tình người vợ
Văng vẳng tiếng xung phong của lời ca bất tử
Để biếc biển, đồng, thơm khói bếp mái tranh

Cháu yêu ơi, nào bạn, chị, em, anh…
Khúc quân hành chắc nhuốm thêm màu đời mới
Ta trải mình tùa vào hồn mọi bổng trầm vời vợi
Đất nước trường sinh, khắp làng quê vọng khúc nhạc ân tình…

 

LỜI THÚ TỘI CỦA TRÁI TIM

Giật mình
vướng sợi heo may
Nhịp khuơ thảng thốt
mới hay… xuân về!

Ngoảnh nhìn,
ừ nhỉ,
mải mê
Vạn tiếng gõ
những trầm khê
nhân tình…

Mới hay
rộn khúc thậm thình
Nẩy cung bi
tự biết mình
rưng rưng…

Cung thương
dấu lặng giữa chừng.
Ngơi một khắc 
nghe tủi mừng râm ran…

Hình như
lạc nhịp núi ngàn
Ngà say
hương dính dụa giàn…
hình như…

Buộc mình
ôm mộng thi thư
Lênh lang sắc đỏ
khư khư dại khờ.

Bấy nhiêu
cùng thực
cùng mơ
Trái tim ơi
giãi câu thơ
với đời…

Nguyễn Hồng Báu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: